Bây giờ cảm giác của tôi không khác gì lần trước chỉ muốn đạp bay hắn xuống giường. Nhưng mà sao? Nhưng mà phải nhịn...nhịn thầy giáo mà đắc tội hạ hạnh kiểm thì sao?.
Mọi chuyện ngày hôm qua sảy với tôi tựa mơ hồ. Ngày hôm qua tôi gặp lại hai bác, gặp lại người bạn hồi nhỏ của tôi Thượng Thiên Vũ.
Đến tận giờ tôi vẫn không thể tin con người này đã nằm ngay bên cạnh tôi. Tôi còn cứ ngỡ chúng tôi sẽ không gặp lại nhau nữa.
Có một lần khi tôi còn là một đứa trẻ mẹ tôi có nói:
" Con gái à, rồi một ngày con sẽ phải kết hôn, rồi sẽ có một ngày mẹ sẽ không ở bên cạnh con nữa! ".
Cơ mà lúc đó tôi vẫn là một đứa bé ngây thơ, vẫn là một đứa trẻ trong tư tưởng không thể thiếu mẹ trong cuộc sống.
Đôi mắt mẹ hơi đỏ rơm rớm nước mắt, tôi cứ tưởng sắp phải xa mẹ thật lên ôm mẹ òa khóc:
" Không đâu mẹ ơi! Con ở cùng mẹ cơ! ".
" Cái con bé ngốc này, mai sau mẹ không còn nữa thì con cũng cần một người bên cạnh cả đời chứ! ".
" Vậy con sẽ kết hôn với anh Thiên Vũ như vậy chẳng phải sẽ được ở gần mẹ sao! ".
" Được được! "
Là như thế đấy, đến hôm sau khi tôi từ trường quay về thì vị " hôn phu " của tôi đã đi mất rồi. Mấy ngày đầu khi hắn đi tôi sống rất khó khăn, cô lập chẳng chịu chơi với ai cả.
Ánh sáng phản chiếu từ bên ngoài khuôn mặt hắn thật đẹp. Nàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-luot-qua-tieu-nha-dau-thay-yeu-em/1326394/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.