Chiến tranh lạnh giữa Gió và Khánh cũng diễn ra được một thời gian rồi, Khánh luôn bới móc và nổi giận vô cớ với cô nhưng Gió không thấy buồn vì cô cảm thấy cuộc chiến này cô không đơn độc, cô còn có mèo Nhoi là đồng minh mà, Khánh thì chỉ có một mình, tính ra cô vẫn hơn hắn về số lượng đàn em. Khánh không nói chuyện với cô thì cô nói chuyện với mèo Nhoi, chỉ cần cô cho Nhoi một con cá, em ấy sẽ ngồi nghe cô lảm nhảm tới sáng, nhiều khi cô đang nói rất cảm xúc và lắng đọng thì nhìn xuống, thấy Nhoi đang nhắm mắt say sưa ngủ đến nỗi lưỡi nhỏ thè ra ngoài chút xíu, thì ra mèo ta coi những lời tâm sự của cô như khúc hát ru, nghe để cho dễ ngủ chứ không phải là do đồng cảm gì cả. Gió nhận ra điều này sau khi bị “lừa” mất hơn mười con cá, đúng là đặt niềm tin lầm chỗ mà, không biết việc này có tính là bị “lừa tình” không nữa. Nhờ được tẩm bổ cá mà Nhoi có vẻ càng ngày càng béo lên trông thấy.
Đêm đã khuya, cô kêu Nhoi đang nằm hóng mát ở ngoài ban công vào nhà, khu vực này phức tạp hơn khu nhà mẹ của cô nên đến tối cô khoá hết cửa, không cho Nhoi ra ngoài đi chơi đêm như lúc trước nữa. Sợ Nhoi buồn, Gió thường ngồi chơi với Nhoi một lúc rồi mới đi ngủ.
Khánh từ phòng tắm bước ra với chiếc khăn quấn ngang hông, tiến gần tới giường, Gió đang lim dim ngủ, hắn cúi người xuống, đưa tay kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gioi-tinh-thu-tu/3271735/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.