Gió biết mình vô tính khi đang là sinh viên năm cuối đại học. Cô cũng đãtừng rất băn khoăn, hoang mang trong chặng đường đi tìm câu trả lời choviệc mình là ai.
....
Năm đầu sinh viên
Gió rất đẹp, vớimái tóc đen dài, thân hình cân đối và đôi mắt trong suốt như thuỷ tinh, ở cô toát lên vẻ đẹp trong trẻo, lạnh lùng, tạo cảm giác hơi xa cách.Thêm cái tính điềm đạm, ít nói chuyện mà thời gian đầu phần lớn các bạntrong lớp rất ái ngại khi bắt chuyện với cô, trừ hai tên mặt dày NgọcLan và Văn Nguyễn, lần đầu tiên gặp mặt đã chí chóe giành nhau mượn viết và đòi coi chung sách của cô rồi, lúc đó trong đầu cô chỉ tự hỏi khôngbiết hai cái ba lô to đùng để dưới chân cả hai người là dùng để đựngnhững gì nữa, đây là một trong những điều bí ẩn của sinh viên.
Đến giờ cơm trưa hai tên mặt dày lại không mời mà tới nhà cô ăn chùa, vừagặp mẹ của Gió liền tíu tít gọi mẹ xưng con, chất giọng còn ngọt ngàohơn con gái ruột là cô đây, Ngọc Lan thì không có gì để nói nhưng VănNguyễn thì phát âm có vẻ hơi nhão một chút, anh chàng chắc thuộc tuýpbất chấp tất cả vì nồi cơm đây, bằng chứng là lớp mỡ bụng không thể chegiấu dưới chiếc áo thun có in hình bé gấu của chàng ta.
Nhà chỉcó hai mẹ con nên thêm người thêm vui như vầy làm mẹ trông tươi tỉnh lên rất nhiều, suốt bữa ăn nghe ba đứa nói chuyện thì cười suốt.
Ngọc Lan nịnh nọt:
- Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gioi-tinh-thu-tu/3271728/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.