Thoát khỏi suy nghĩ của về người đàn ông trẻ kia, cô tiếp tục hành trình xuống dưới nhà ăn của trường để mua nước, chỉ là đi xuống mua nước nhưng cô cũng nhận được rất nhiều ánh mắt nhìn về mình. Có lẽ bởi vì ngay từ đầu cô đã sở hữu được một gương mặt cũng ưa nhìn không đẹp xuất sắc nhưng nhìn vào lại hài hoà vô cùng, và còn thêm ai ai trong trường này cũng biết cô được mệnh danh là con cưng học trò ngoan của các thầy cô trong trường của mình.
“Này chị ta đúng thật là bình thường mà nhưng tại sao lại nhìn cuốn thế?” một thằng nhóc lớp 10 nói nhỏ với người bạn gái ngồi kế bên mình.
“Chị ta chỉ được cái mặt hài hoà với mọi thứ thôi nên nhìn cuốn với cả đôi mắt kìa thun hút luôn chứ đùa, mà nhìn chị ấy cũng chẳng có gì mấy nhưng nhìn chẳng thân thiện một chút nào”.
Người con gái ngồi bên kia cũng tiếp lời, đối với những lời này cô cũng dủ quen rồi nên bây giờ không còn một cảm xúc gì nữa, Trà Mi cầm điện thoại cùng với nước của mình đem lên lớp tiếp tục chiến đấu với những đề cương ôn thi cao ngất như Everest nóc nhà thế giới vậy.
Lần này và lớp thì mọi cũng đã có mặt cực kỳ đầy đủ rồi, cô cũng chẳng nói tiếng gì mà tiếp tục về lại bàn của mình ngồi cùng với cậu bạn lớp trưởng.
“Trà Mi này chiều nay cậu có rảnh không?” Thiên Huy bất ngờ xoay người qua hỏi cô với cái thái độ rụt rè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-vo-tinh-yeu/2922324/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.