“Sao bây hay kì thị người ta quá à” cô chống tay lên nói.
“Chứ sao má nhìn kinh dị ghê” Thanh Đăng lên tiếng nói.
“Đừng có khinh thường người khác nghe mấy con yêu nghiệt” Hồng Hạnh lên tiếng nói.
Mọi người đồng thanh cười lên, mặc dù là sắp vào phòng thi cái môn cũng rất quan trọng nhưng ai cũng giữ cho một tinh thần rất vững và vô tư cũng chẳng có gì gọi là suy nghĩ tiêu cực cả.
TÙNG TÙNG TÙNG.
Tiếng trống một lần nữa vang lên, tụi cô vẫy tay chào nhau ai về phòng nấy, cô cùng với Thanh Mỹ và Đổng Thành về phòng thi còn Minh Luân thì chiều hôm nay cô chẳng thấy đâu chắc đã về phòng trước bọn cô rồi.
Vừa đến phòng bọn cô cũng chẳng thấy cậu bạn ấy đâu hình như vào trễ cứ đứng đợi như thế cho đến khi giám thị vào phòng thì rồi mà cậu ấy cũng chưa đến không lẽ nào là bỏ thi, bây giờ chẳng có thời gian để tìm cậu ấy nữa cô đành phải thi thôi để xong rồi sẽ gọi điện cho cậu ấy.
Tiếng trống tiếp theo giám thị bắt đầu phát đề thi cho bọn cô, bây giờ là khoảng thời gian làm bài căng thẳng như mọi khi, lần này thi ra nhanh đã xong cô cũng ra khỏi phòng thi khá sớm năm nay cô không quan trọng lắm với môn anh bởi vì cô có bằng ielts bảy chấm nên được cộng điểm nên cô không cần phải lo lắng.
Cô chạy ra khỏi phòng thi mà không thèm đợi ai, nhưng không được cô bị bạn lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-vo-tinh-yeu/2922197/chuong-63.html