Tại bệnh viện Đông Hoa
Lục Phong chăm chú làm việc trên máy tính, ánh mắt sắc lạnh như thường lệ. Ngô Nhất bước vào, vẻ mặt tinh nghịch, vừa nhìn anh vừa bật cười đầy ấn ý
"Mới cưới thôi mà, cậu bạn trẻ cũng nên tiết chế chút chứ!"
Kèm theo câu nói là một cái vỗ vai như trêu ghẹo
Lục Phong ngẩng lên, liếc nhìn Ngô Nhất, giọng trầm lại
"Cậu nói linh tinh cái gì vậy?"
Ngô Nhất vẫn chưa chịu buông tha, cúi xuống ghé sát anh
"Đừng chối. Mặt mày tươi tỉnh thế kia, không giấu được đâu"
Lục Phong thở dài, vẻ mặt thoáng nét bất đắc dĩ
Anh nhìn nhanh ra cửa, rồi thấp giọng
"Chuyện tôi và Hân Nghiên kết hôn, cậu giữ kín miệng, tạm thời đừng nói với đồng nghiệp khác"
"Ồ? Sao thế?" - Ngô Nhất nhướng mày
"Định chơi trò âm thầm hạnh phúc à? Nhưng tôi cá là nếu nói ra, chẳng ai tin đâu. Hai người ấy à, cứ như hai thế giới vậy"
Lục Phong dựa người vào ghế, giọng trầm ổn hơn
"Hân Nghiên là người khá đặc biệt. Cô ấy nói không muốn quấy rầy công việc của tôi. Vậy nên cậu nhớ đấy, đừng để lộ ra ngoài"
Thấy anh nói nghiêm túc, Ngô Nhất gật gù, đùa thêm một câu
"Được rồi, được rồi, giữ bí mật cho cậu. Nhưng mà xem ra cậu cưới đúng người thật rồi đấy"
Lục không đáp chỉ dành cho Ngô Nhất ánh mắt sắc lạnh
Sau giờ làm, Lâm Hân Nghiên trở về nhà sớm, tắm rửa rồi sửa soạn lại một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-thanh-nhan-duyen/3738771/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.