Sau khi nhận được cuộc gọi của Lâm Hân Nghiên, Chu Bách vội vã chạy đến bệnh viện
Vừa thấy cô anh bước nhanh đến ánh mắt lo lắng, rà từ đầu đến chân để kiểm tra xem sếp có bị thương ở đâu không
"Lâm tổng cô không sao chứ?" - Giọng anh gấp gáp, đầy căng thẳng
Hân Nghiên chỉ lắc đầu thay câu trả lời, ánh mắt lại trầm xuống suy nghĩ
"Cậu điều tra xem ai đang muốn truy sát tôi"
Chu Bách nhướng mày, thận trọng hỏi
"Không phải cô đắc tội với ai chứ?"
Lâm Hân Nghiên ánh mắt sắc bén nhìn Chu Bách, đôi mắt lạnh lẽo như xuyên thấu tâm can
"Tôi đắc tội với cậu"
Chu Bách cảm giác sống lưng lạnh toát, lập tức nở nụ cười gượng
"Ý tôi là...tất nhiên không phải cô! Là tại kẻ nào không nên có mắt dám động vào cô"
Đúng lúc này cửa phòng bệnh mở ra. Lục Phong với cánh tay được băng bó cẩn thận chậm rãi bước ra. Hân Nghiên lập tức tiến tới đỡ anh lại nhìn bác sĩ
"Anh ấy thế nào rồi? Không có gì nghiêm trọng chứ?"
Bác sĩ mỉm cười trấn an
"Cô yên tâm vết thương chỉ bị trầy xước, không quá nghiêm trọng. Nhưng trong thời gian tới cần hạn chế với nước là được"
Nghe vậy cô nhẹ nhõm hơn một chút, khẽ gật đầu: "Cảm ơn ạ"
Bác sĩ mỉm cười rồi xin phép rời đi
Nhưng khi quay sang Lục Phong ánh mắt vẫn đầy lo lắng
"Anh thật sự không sao chứ?
Có cần phải..phải kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-thanh-nhan-duyen/3732851/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.