Hàn Thiên Nhược nói tiếp: "Sau đó như họ mong muốn, tôi đã đoạn tuyệt quan hệ với ông ta, không hẹn trùng phùng. Có phải cô thấy tôi rất vô dụng đúng không? Không biết bảo vệ mẹ, cũng không biết bảo vệ chính bản thân mình"
Mặc Âu nhìn anh tự trách thì cảm thấy đau lòng, vỗ vỗ vai anh nghiêm túc nói: "Không, anh đã làm rất tốt. Tốt nhất là anh nên giàu hơn ba anh, quyền lực hơn ba anh, để họ biết rằng trong mắt anh, bọn họ một con chó cũng không bằng. Còn nữa, anh tung tin lên trên mạng cho tôi những tin đồn thất thiệt về ả tiện nhân kia, cùng đứa con ngoài giá thú của lão ta. Nên làm càng bùng nổ càng tốt, tức chết tôi mà. Đừng để tôi gặp được họ, nếu không tôi lập tức cạo trọc đầu họ. Để tôi xem xem ai dám ra đường. Hừ"
Hàn Thiên Nhược đang buồn bã lại nghe được câu nói đầu của cô thì cảm thấy lòng nhẹ nhõm hẳn. Đến vế sau thì khiến anh phải dở khóc dở cười "cạo trọc đầu họ sao?" Cô định cạo bằng cách nào vậy. Mà thôi, khả năng ngôn ngữ của cô gái này không tốt nên anh chỉ cần biết là cũng có người chịu lắng nghe anh, tin tưởng anh, ủng hộ anh, đồng tình với anh. Chỉ thế thôi cũng đủ để làm con tim trước giờ luôn đóng băng của anh hòa thành những mạch chảy ấm áp.
Hàn Thiên Nhược cười nói: "Cảm ơn! Nhờ cô mà tôi cảm thấy dễ chịu hơn rồi" Còn chuyện mà cô nói anh phải giàu hơn, quyền lực lớn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676487/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.