Mặc Âu nhìn ngôi nhà sạch sẽ đến lóa mắt thì miệng cười toe toét, đưa ngón tay trỏ hướng về phía Hàn Thiên Nhược cảm khái nói: "Không hổ danh là người nhà tôi có khác, quá tuyệt vời''
Hàn Thiên Nhược nghe ba từ ''người nhà tôi'' của Mặc Âu thì thân thể khẽ run nhẹ. Không hiểu sao anh lại cảm thấy thích cách dùng từ này của cô.
Hàn Thiên Nhược lười biếng phủi phủi bụi trên người nói: "Không còn việc gì nữa thì tôi đi tắm trước, nhờ cô chuẩn bị cho tôi một bộ quần áo khác''
Nghe thế thì Mặc Âu liền kéo tay Hàn Thiên Nhược đang định rời đi lại, vừa nói vừa kéo tay anh vào trong phòng bếp: "Chưa xong, chưa xong đâu. Còn một việc vô cùng quan trọng nữa''
Hàn Thiên Nhược cúi đầu nhìn xuống bàn tay to lớn đẹp đẽ của anh bị một bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm chặt dắt đi, tâm tình có chút hạnh phúc khó tả... ừm... ấm áp.
Bước vào phòng bếp, Mặc Âu thả tay Hàn Thiên Nhược ra. Mở tủ lạnh đầy ắp đồ ăn. Sau nửa ngày lục lọi tìm kiếm, cô lấy một số nguyên liệu đơn giản đặt lên bếp. Xong xuôi, Mặc Âu vẫy vẫy tay nói: "Thiên Nhược, qua đây''
Hàn Thiên Nhược lúc này đang cảm thấy có chút mất mát nhìn bàn tay còn sót lại một chút hơi ấm yếu ớt của cô. Đột nhiên nghe Mặc Âu nói vậy thì phản ứng có phần chậm chạp nhưng rồi cũng máy móc bước đến bên cô.
Mặc Âu với tay lấy cái tạp dề màu xanh dương hoạt hình đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676464/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.