Mặc Âu trở về bàn, liếc nhìn khung cảnh liếc mắt đưa tình ở phía trước thì cảm thấy bẩn mắt. Không bận tâm, cô tiến lại cười xòa nói: "Xin lỗi đã để mọi người đợi lâu. Nào! Đồ ăn lên rồi chúng ta cũng ăn thôi''
Tô Hạo cùng Lan Nhi không phát giác ra điều gì kì lạ từ đáy mắt cùng nụ cười ẩn ý, sâu xa của Mặc Âu. Người nào ăn phần nấy. Mãi đến lúc dùng bữa xong, Tô Hạo không thấy Mặc Âu động vào chén trà thì cảm thấy thấp thỏm, sợ làm hỏng kế hoạch. Anh cầm tách trà lên rót cho mình một chén, sau đó đưa chén trà lên miệng vờ như nói chuyện phiếm dụ dỗ Mặc Âu: " Trà của nhà hàng này rất ngon, em nếm thử xem''
Lan Nhi thấy Mặc Âu chưa uống chén trà mình vừa bỏ thuốc thì cũng cảm thấy sốt ruột không kém gì Tô Hạo. Cô lấy tay cầm chén trà lên hùa theo Tô Hạo nói: "Đúng đó chị. Vừa nãy em nếm thử, mùi vị rất thơm''
Mặc Âu nhếch môi khinh bỉ với ánh mắt sắc nhọn liếc qua từng người nhưng nhanh chóng thu hồi lại tựa như chưa có cảm xúc nào mới thể hiện trên khuôn mặt của cô. Cô ngây ngô như không biết chuyện gì đưa tay cầm lên chén trà của mình nhấp nháp một ngụm nhỏ. Sau đó, cô móc trong túi ra một chiếc khăn trắng tinh khử độc mà Bạch Thần đã chuẩn bị cho cô lúc chiều giả vờ lau miệng, nhưng thực chất là để thấm hết nước trà mà cô vừa uống. Cô đã cho người của nhà hàng bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676428/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.