Hàn Thiên Nhược khẽ bật cười thành tiếng trước nanh vuốt đang giương dài của Mặc Âu: "Được rồi. Vậy em đang trong giai đoạn tìm một người đàn ông như anh để làm người yêu phải không?''
Mặc Âu chưa kịp suy nghĩ mà đã gật gật đầu: ''Đúng vậy''
Hàn Thiên Nhược từ cười khẽ thành cười lớn tỏ vẻ đắc ý. Mặc Âu thấy anh cười thì ngây người. Hàn Thiên Nhược thường ngày trước mặt cô vẫn hay cười nhưng đó là một nụ cười mỉm dịu dàng. Còn đây là lần đầu cô thấy anh cười một cách thoải mái và tự nhiên như vậy, Trương Gia Vỹ cũng không ngoại lệ. Anh nhìn Hàn Thiên Nhược đang cười mà không tin vào mắt mình, phải lau đi lau lại kính mắt. Có lẽ hôm nay, cách mang kính của anh có vấn đề.
Mặc Âu thấy Hàn Thiên Nhược chưa ngừng cười liền suy nghĩ lại trong lời mình vừa nói rốt cuộc có điều gì khiến anh vui vẻ như vậy. Chưa nghĩ thì thôi nhưng một khi đã nhớ ra rồi thì đứng là cô muốn độn thổ luôn. Cái gì mà cô đang tìm một người đàn ông như anh làm chồng. Tuy trong đầu cô cũng có dự định này nhưng ít nhất cũng không nên nói thẳng toẹt ra như thế chứ. Ôi! Cô cảm thấy mất mặt quá đi!
Mặc Âu thẹn quá hóa giận gầm giọng: "Tôi vừa rồi chưa kịp suy nghĩ nên không tính. Anh đừng có ở đó mà tự cao tự đại về bản thân mình quá''
Hàn Thiên Nhược nghiêm túc nói: "Nhưng tôi có thừa đủ tư cách đó"
Mặc Âu không còn lời gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676421/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.