Hàn Thiên Nhược cười khẽ, bật camera quay mặt mình. Màn hình điện thoại của anh cũng cùng lúc hiện lên khuôn mặt sắc sảo của Mặc Âu. Nhìn khuôn mặt của cô đang được hóa trang thì hỏi: "Em mới từ công ty về sao". Bởi vì anh biết khi ở công ty cô sẽ cho khuôn mặt trở nên sắc nét lạnh lùng, còn khi ở nhà cô luôn để khuôn mặt một cách tự nhiên nhất, cũng không thèm trang điểm. Nhưng chỉ cần là cô, mọi thứ anh đều yêu thích.
Mặc Âu ngả người ra ghế sofa của khách sạn mệt mỏi nói: "Ừ".
Hàn Thiên Nhược: "Em đã ăn tối chưa?"
Mặc Âu gật đầu: "Đã ăn"
Hàn Thiên Nhược nhìn Mặc Âu khong rời mắt: "Bây giờ em định làm gì?"
Mặc Âu suy nghĩ: "Chắc là tắm xong rồi đi ngủ"
Hàn Thiên Nhược gật đầu: "Vậy em đi tắm đi. Anh cúp máy trước" Mặc dù anh không nỡ.
Mặc Âu vội vàng ngồi dậy ngăn cản: "Ấy đừng tắt! Ở đây một mình em thấy hơi sợ"
Hàn Thiên Nhược cầu còn không kịp, lập tức vui vẻ đồng ý: ''Vậy anh để máy như vậy"
Mặc Âu khi đã chắc chắn rằng anh không tắt máy mới yên lòng đi tắm. Quả thực dạo này nghe kể chuyện kinh dị hơi nhiều nên nhìn đâu đâu cô cũng cảm thấy lạnh người. Trước khi vào phòng này, cô cũng không quên phải gõ cửa 3 tiếng.
Tắm xong, Mặc Âu cầm điện thoại leo lên giường ngắm Hàn Thiên Nhược đang tập trung làm việc. Thật đúng với câu nói khi đàn ông tập trung làm việc là đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676387/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.