Trong phòng khách, Dạ Phong cùng Đường Trạch đã có mặt đầy đủ nhưng lại chưa thấy bóng dáng của Mặc Âu đâu.
Người đàn ông nhíu mày: "Con bé đâu?"
Lúc này cửa phòng truyền đến tiếng nhảy lò cò một chân bất định của Mặc Âu.
"Xin lỗi! Chân em có chút bất tiện. Em giả trang kĩ như thế rồi mà vẫn bị anh phát hiện. Không hổ danh là anh trai của em, con mắt tinh tường''
Mặc Âu ngồi xuống chiếc ghế sofa được thiết kế đơn giản nhưng lại được khắc chế bằng cách chất liệu mềm mại, ngồi vô cùng êm ái.
Nhớ đến chiếc chân đau của mình, Mặc Âu liền quay ngoắt sang hai người đàn ông đang ngồi đối diện tra hỏi: "Ai là người đặt bẫy chuột ở trên mái nhà thế hả?"
Dạ Phong ngây ngốc: "Chứ không phải là do em đặt sao"
Đường Trạch cũng đồng tình gật đầu với ý kiến của Dạ Phong.
Mặc Âu ngơ ngác chỉ tay vào mặt mình: "Là em?"
Đường Trạch gật đầu nói: "Lúc trước em từng xin đại sư huynh cho nuôi một con chuột bạch để làm thí nghiệm. Nhưng vì đại sư huynh bị dị ứng với lông của động vật cho nên mới không đồng ý cho em nuôi. Thế là em tự lực cánh sinh, định đặt bẫy chuột, thấy mái nhà là nơi lí tưởng nhất em liền đặt nơi đó. Anh cũng là người giúp em đặt bẫy chuột đấy''
Dạ Phong cũng chỉ chỉ vào mình: "Còn anh phải dùng tiền túi để mua cái bẫy chuột đắt đỏ đó cho em"
Mặc Âu mặt đầy mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676379/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.