Giám đốc Trần vội giải thích: "Đúng là tôi đã già thật rồi nhưng nhân viên tuyệt đối phải trải qua nhiều bước tra khảo. Không thể phủ nhận quản lí Dương đây là người vô lực"
Mặc Âu: "Ông không thường xuyên theo dõi, dám sát cửa hàng, nên có lẽ ông quên mất rằng đạo đức nghề nghiệp là chỉ tiêu quan trọng hàng đầu trong việc tuyển chọn nhân viên''
Giám đốc Trần cúi đầu thừa nhận: "Đây là lỗi của tôi. Tôi xin nhận mọi hình phạt''
Mặc Âu lãnh cảm liếc Hàn Tú Lệ đang trơ mắt nhìn cô đầy vẻ khiếp sợ: "Còn chưa xong đâu"
"Ngài còn gì chỉ bảo?"
"Cô ta là do ai đưa vào làm nhân viên ở đây?"
Giám đốc Trần liếc đôi mắt lạnh qua Hàn Tú Lệ đang đứng khép người bên cạnh Dương Liên. Ông nhìn cô bằng ánh mắt lạnh nhạt: "Điếc hay sao mà không nghe ngài ấy nói. Qua đây"
Hàn Tú Lệ sợ đến nỗi hai chân đều run lẩy bẩy, khó khăn bước qua.
Giám đốc Trần nhìn khuôn mặt lạ hoắc trước mặt thì bất giác nhíu mày: "Cô là ai? Cô cũng không phải là nhân viên ở đây đi''
Hàn Tú Lệ lén nhìn Dương Liên: "Tôi là Hàn Tú Lệ, chính là nhân viên ở đây''
Mặc Âu khẽ nhướng mày nở nụ cười khó hiểu, họ Hàn kìa, chơi một chút coi...
Giám đốc Trần cau mày: "Tôi là người quản lí danh sách nhân viên trong cửa hàng chẳng lẽ tôi không biết nhân viên của cửa hàng này gồm những ai sao? Nói! Ai cho cô tự tiện vào làm việc ở đây".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676364/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.