Phó Hạo đang cố gắng kiềm chế cơn bốc hỏa không hét thẳng vào mặt Mặc Âu: "Đây là nhãn hiệu SL của cô"
Mặc Âu không tin tưởng: "Tôi có mở cửa hàng bán trang sức đâu?''
Phó Hạo nói như đúng rồi: "Tôi giúp cô kiếm thêm tiền vào túi mà cô còn nghi vấn gì nữa hả, hay để tôi ẵm trọn lợi nhuận từ cửa hàng trang sức nhé''
Mặc Âu vội vàng phản bác: "Đừng đừng, mà SL từ khi nào lấn sân sang cả ngành trang sức đá quý nữa thế?''
Phó Hạo trả lời một cách ngắn gọn: "Thiếu tiền giống cô"
Mặc Âu: "........." Tôi không thiếu tiền, cảm ơn.
Cúp điện thoại, Mặc Âu cảm thấy thật thần kì, vậy mà cô lại chính là bà chủ lớn của một cửa hàng hợp ý cô. Hơn nữa còn có thể kiếm thêm được nhiều bát cơm.
Chẹp chẹp! Xem ra hôm nay thần may mắn đến gõ cửa nhà cô rồi, à không, nhà anh trai nhỏ mới đúng.
_____________
Ra khỏi cửa hàng, Mặc Ău mới chọt nhớ ra cô còn chưa tặng quà gặp mặt cho ba ôn thần ở nhà.
Lại quay vào trong cửa hàng, Mặc Âu đi vào gian hàng kẹp áo kim cương phối với đồ Tây, bởi cô thấy chỉ có kim cương mới xứng với anh trai nhỏ của cô.
Lượn qua lượn lại mấy vòng, cuối cùng cô chọn được một cái kẹp cài áo hình đầu lâu được đính kim cương đen tuyền vừa lòng nhất.
Lại ghé qua một cửa hàng máy ảnh, Mặc Âu chọn một cái máy ảnh khá nhỏ nhắn, nhưng tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676361/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.