Giang Lục một lần ngồi nói hết các thuyết âm mưu trên trời dưới đất có thể xảy ra.
Nào là phun khí độc, đặt bom hẹn giờ, tay súng bắn tỉa,...
Mặc Âu ngồi ngoáy ngoáy tai, mấy lời này cô nghe đến mòn tai rồi.
Truy Bạch cũng ngáp ngắn ngáp dài.
Tống Diệp đang nằm ngủ một góc, nghe ồn ào mà lạnh mặt tỉnh dậy.
Trần đời anh ghét nhất người nào dám phá rối giấc ngủ quý báu của anh.
''Móa! Ai đang sủa?"
Mặc Âu đưa mắt sang nhìn Tống Diệp như con sói dữ bị đánh thức mà nổi giận xù lông, dựng đuôi, đang muốn cắn người, nở nụ cười nghiền ngẫm.
Giang Lục bị người ta chặn họng thì sững người một chút.
Hồi lâu mới đứng bật dậy, khuôn mặt từ ân cần lo lắng giảng giải cho Mặc Âu, ngay lập tức đổi thành sắc mặt lạnh căm hướng về phía đối phương:
"Anh nói ai?"
Tống Diệp thờ ơ ném chăn sang, che miệng ngáp một cái nói: "Ai đang trả lời thì chính là người đó"
Giang Lục định bước tới dạy cho cậu thanh niên bất cần đời kia một trận thì bị Truy Bạch đưa tay ngăn cản.
Truy Bạch lãnh đạm nhìn đối phương nói: "Phiền anh xin lỗi người của tôi"
Tống Diệp đứng dậy, phủi phủi những hạt bụi vô hình trên bộ đồ Tây màu trắng trông vô cùng lịch thiệp, kèm theo đó là một chút hơi thở của gió xuân, vô cùng dịu dàng.
Giang Lục lúc nãy còn không vừa mắt người kia, bây giờ nhìn toàn thể lại thì đột nhiên ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676334/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.