Lúc này tất cả mọi người trong phòng đều đã dồn lực chú ý của mình về đây.
Mọi người đều có cùng chung một suy nghĩ:
Người phụ nữ Ôn Thời này chắc điên rồi. Chỉ vì ỷ lại mình là lệnh thiên kim của Ôn Thị mà dám đắc tội với lão đại của Thiên Dương thì thật là quá ngây thơ.
Mười Ôn Thị cũng chưa chơi được các quản lí cấp cao của Thiên Dương.
Mặc Âu trầm mặt nhìn Ôn Thời tỏ vẻ yếu đuối đáng thương rồi lại nhìn Hàn Thiên Nhược đang bày ra vẻ mặt khinh khỉnh hỏi:
“Có chuyện gì?”
Hàn Thiên Nhược nghe tiếng thì quay sang nhìn Mặc Âu, mặt đầy vẻ oán thán.
Mặc Âu bị anh nhìn với cái ánh mắt đó thì nổi cả da gà.
Cô có tội tình gì mà nhìn cô như kẻ phụ bạc thế!
Vương Gia Vỹ phủi phủi quần áo đứng dậy, đi đến bên cạnh Hàn Thiên Nhược nói:
“Ngài có gì căn dặn?”
“Hủy hợp đồng đầu tư với bộ phim này đi”
Vương Gia Vỹ thở dài: “Vâng”
Quả nhiên kết cục này bọn họ vẫn không thể tránh. Bộ phim này xem như là cho ra bãi rác được rồi.
Mặc Âu mắt tròn mắt dẹt nhìn diễn biến sự việc, cũng hiểu ra vấn đề.
Cô liếc mắt nhìn sang Ôn Thời dưới chân một cái. Sau đó lại khách sáo mà quay sang Triết Minh nói:
“Triết ảnh đế! Hi vọng lần sau chúng ta có cơ hội hợp tác trong bộ phim khác”
Triết Minh nghe được ý tứ trong câu nói này, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676292/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.