Lôi Khuyết tuy không đành lòng nhìn đứa con gái luôn được bà cưng nịnh trong tay mang mặt buồn rười rượi như vậy. Nhưng vì gia tộc, bà biết là nên nghe theo chồng nên chỉ vỗ nhẹ vai Tử Hạ khuyên bảo:
“Nghe lời ba đi con. Ông ấy cũng không muốn con khó xử, nhưng tình hình mấy bộ phim của nhà chúng ta hiện nay đang thiếu kinh phí cũng như tiền đất diễn của các diễn viên, từ diễn viên chính, phụ rồi còn cả diễn viên đóng thế với quần chúng.
Ba mẹ cũng đã có tuổi già, ý tưởng của các bộ phim cũng bắt đầu không theo kịp thời thế rồi, cái nghề này cũng đến lúc ba mẹ sẽ phải bỏ thôi. Chỉ sợ đến lúc đó rồi con sẽ không có ô dù bảo vệ, trong khi phải sống với cái giới này tràn đầy bẫy độc này.
Con nên biết, trên đời này không có cái gì là phù hợp tuyệt đối cả, ngay cả ba mẹ cũng vì có hôn ước mới quen biết nhau cho đến sống chung đến bây giờ.”
Tử Hạ nghe mẹ nói mà lặng người hồi lâu, cô nhìn theo hai bóng dáng gầy guộc, nương tựa vào nhau trở về phòng.
Chúng ta già rồi, chỉ sợ không bảo vệ con được lâu nữa…
Anh con sau này nó còn bận việc vợ con của nó, chỉ sợ cũng không có thời gian mà lo lắng cho con…
Bây giờ chỉ còn cách là con cần một người đàn ông có thể lo cho con một cuộc đời an yên, không cần bận chuyện âm mưu quỷ kế ngoài kia…
Tử Hạ như chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676206/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.