Đáng tiếc, cô đã thấy cơ thể của người đàn ông kia rồi.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt đang vui vẻ bỗng nhiên không có dấu hiệu mà đột ngột chùng xuống, âm trầm.
Sự đời đâu ai đoán trước được điều gì. Có trời mới biết lúc nhìn hai mắt Mặc Âu sáng long lanh như đèn pha khi nhìn đám đàn ông kia khiến anh nổi lên cơn ghen điên cuồng.
Cũng vì nguyên do đó mà anh quay đầu thay đổi kế hoạch… làm nũng với Mặc Âu.
Hay người ta còn gọi là… dùng mỹ nam kế!
Và không ngoài dự đoán, sắc đẹp của anh đã khiến cô mê mẩn không lối thoát.
Chẹp chẹp! Lần đầu tiên đột nhiên anh cảm thấy muốn bay từ đây về nhà ôm hôn mẹ quá đi. Cảm ơn mẹ đã sinh con ra giống với khuôn mặt nữ thần của mẹ. Chứ không như bản mặt của cái ông già xấu xì chết tiệt kia.
Vừa hay lại tình cờ bước ra thang máy, thấy cuộc cãi vã bên kia có chút lớn tiếng, anh vốn chỉ thuận mắt liếc qua một cái mà thôi. Nhưng khi nhìn thấy Tử Hạ, Hàn Thiên Nhược không khỏi nhíu mày hồi tưởng.
Đây không phải là cô bạn của Mặc Âu à?! Anh cũng đã có dịp được gặp qua ở bữa tiệc do hai vị nhà Tử gia tổ chức đó.
“Đường đường là một chính nhân quân tử mà lại đi hãm hiếp một cô gái. Giám đốc Tống à! Chắc là tôi phải nhìn anh với một cặp mắt khác đây.”
Hàn Thiên Nhược không nhanh không chậm mà nhẹ giọng lên tiếng. Tuy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676203/chuong-148.html