Ba tháng tiếp theo, thiệp mời buổi đấu giá Long Châu lại lần nữa được tổ chức theo định kì, nhưng lần này bọn họ chẳng thèm bén mảng tới nữa.
Bọn họ cảm thấy tiền mình kiếm ra vẫn là đẹp nhất trong các vật phẩm tại buổi đấu giá.
Tiền chính là bài thuốc có công dụng giải tỏa tâm trạng hữu hiệu nhất!
Mặc Âu cảm thấy thật kỳ lạ. Tiền cô tiêu thì tiếc, nhưng tiêu tiền của bạn trai cô lại rất sẵn lòng.
Nói gì thì nói chứ tiêu tiền và kiếm tiền đều là hai thế mạnh khiến cô kiêu ngạo nhất!
Nhìn khung cảnh người đứng ta ngồi, cô thấy nhìn kiểu nào cũng có chút gượng gạo, nhất thời không biết nên ứng đối như thế nào cho phải phép.
Đúng lúc này, Mộ quản gia, người đàn ông trung niên, dáng người thẳng tắp vô cùng quen thuộc đối với Mặc Âu bước tới gần Âu Dương Phong thông báo:
“Bữa tối đã được dọn xong rồi thưa ngài.”
“Được. Tiễn khách đi.” Âu Dương Phong hướng mắt về đám người Tử gia.
Mộ gia cung kính gật đầu, đi tới đám người nhà họ Tử đưa tay hướng ra cửa:
“Mời.”
Đám nhà Tử gia không còn cách nào khác đành phải ôm cả cực tức ra về. Trước khi ra khỏi cửa, hai anh em không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía đôi tình nhân đang ngồi trên ghế một cái, tâm trạng khác nhau.
Tử Hạ hụt hẫng, Tử Sinh hờ hững.
Âu Dương Phong quay sang nhìn Mặc Âu hiền từ nói: “Tiểu Âu, vào ăn tối thôi cháu. Muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676127/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.