Mặc Âu âm thầm đỡ trán, cuối cùng là vẫn không tránh được phải nói câu này. Dù người nói không phải là cô.
Âu Bắc Tuyết xưng danh đại diện trong ba vị trưởng bối không tin hỏi lại: “Con nói thật đấy à?”
“Con còn chưa nói dối với người nhà bao giờ.”
Đường Nguyệt Lam nghe vậy thì hớn hở, bắt đầu công cuộc đuổi người:
“Vậy thì còn không nhanh mà về bàn đi, bàn xong lại nói với chúng ta. Bất kể là gái trai gì chúng ta đều yêu thích hết.”
Âu Dương Phong đã kịp hồi thần lại, cũng hưng phấn không kém vợ của mình là bao:
“Phải phải, các cháu về sớm đi, không lại khuya quá, ảnh hưởng công việc.”
Hàn Thiên Nhược đồng tình gật đầu, nắm tay Mặc Âu đứng dậy mới xin phép ra về:
“Vậy chúng con về trước, bàn xong sẽ nói cho mọi người.”
“Được được.” Ba vị trưởng bối gật đầu như được mùa.
Mặc Âu ngơ ngác nhìn biến chuyển của cuộc trò chuyện. Thế là được về rồi hả?
Sau khi chào ra về xong xuôi, thời điểm ngồi lên ghế phụ xe Ferrari màu đỏ rượu của cô, Mặc Âu vẫn chưa hết thán phục trình độ thấu hiểu lòng người đỉnh cao của Hàn Thiên Nhược.
Mặc Âu không kìm được sự tự hào về bạn trai nhà mình mà quay sang tặng cho anh một like.
"Thế nào? Có phải em thấy anh quá là thần không?''
Hàn Thiên Nhược hất cằm kiêu ngạo chưa được bao lâu đã nhíu mày. Nhìn thấy cô còn chưa thắt dây an toàn, anh nghiêng người sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676120/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.