Không đợi thêm giây phút nào nữa mà tiến thẳng đến cánh cửa. Vốn cô còn định lấy cái kẹp tăm trên đầu xuống thì cửa đã “Cạch!” một tiếng nhẹ nhàng mở ra. Cửa được người khác mở từ bên ngoài vào.
Quả nhiên, ngay sau đó có một cái đầu thò vào. Còn ai khác ngoài tam sư huynh Đường Trạch.
Đường Trạch vừa lấy được thẻ phòng từ tay nhân viên tiếp tân sau bảy bảy bốn chín lần thuyết phục, đã hớt hải chạy lên đây.
Cơ mà anh vừa mở nửa cánh cửa, thò chiếc đầu to vào nghe ngóng tình hình thì thấy một khuôn mặt hết sức xinh đẹp phóng to trước mặt anh.
Oh! Là tiểu sư muội này.
Đường Trạch cười hì hì, mở toang cánh cửa ra, hai tay chồng lên nhau xoa xoa:
“Tiểu sư muội xinh đẹp này, chuyện lúc nãy chẳng phải là anh cố ý đâu, chỉ là vô tình mà thôi, em đừng để bụng mà ghi thù anh nhé.”
Mặc Âu chẳng còn tâm trạng nào mà ở đây nói chuyện xàm xí với Đường Trạch. Cô bỏ lại một từ “Lăn!” rồi giậm mạnh gót dày rời đi.
Đường Trạch chẳng hiểu cái mô tê gì, cứ thế ăn nguyên một quả bơ to đùng, nghẹn tại chỗ.
Vì vừa nãy có Mặc Âu đứng sát cửa nên anh còn chưa bước chân vào phòng. Bây giờ lại “Rầm!” thêm tiếng nữa, cánh cửa lạnh băng lại một lần nữa ngăn cách Đường Trạch với căn phòng thiết kế xa xỉ.
Nhìn xuống bàn tay trống không, tấm thẻ cũng đã bị đại sư huynh cướp.
Đúng là anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676103/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.