Một phút sau, Bạch Thần vẻ mặt nghiêm nghị bước vào.
Mặc Âu liếc mắt nhìn cái kẻ vẫn đang đứng trân trân giữa phòng, hỏi thư ký: “Bạch Thần, anh nói xem tôi là ai?”
Bạch Thần hơi nghi hoặc nhưng vẫn trả lời rành mạch: “Người sáng lập ra đế chế Victoria, chủ tịch tập đoàn, tổng tài Aster, Mặc Âu.”
Mặc Âu hài lòng cười một cái.
Sở dĩ cho đến nay, rất ít người biết tên cô. Bởi mỗi lần bàn công việc, cô sẽ dựa vào từng loại đối tác để chuẩn bị phòng tiếp khách. Chỉ có những vị khách lớn mới đủ tư cách bước vào phòng làm việc của cô, biết tên cô.
Còn cái biệt danh Aster này là cô đặt từ khi ra nước ngoài du học để tiện bề giao tiếp. Còn đừng hỏi vì sao mấy vị sư huynh nhà cô lại biết tên thật.
Thực ra chẳng phải là do mánh khóe điều tra gì ở đây cả. Ba cô đã ẩn thông tin lí lịch của cô rồi. Cho nên chỉ còn một khả năng…
Đó chính là do cô tự mình nói ra.
“Cô là… là Aster?!” Hoàng Âm không thể tin nổi mở to mắt nhìn Mặc Âu.
Hàn Thiên Nhược đột nhiên cảm thấy xấu hổ vì cậu bạn nhà mình: “Bây giờ cậu đã biết viết hai chữ “ngây thơ” viết thế nào chưa?”
Hoàng Âm mặt đen như đít nồi. Nghĩ lại mới hiểu cái ánh mắt khinh thường người thiển cận của Tần Quân vừa nãy.
Chết tiệt! Cậu ta dám dấu anh chuyện này.
Tần-Quân! Cậu được lắm, về nhà chết với tôi.
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676083/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.