“Khai… khai phá? Sao cậu có thể nói anh mình như thế, anh ấy không bao gờ làm mấy chuyện xằng bậy, không có đạo đức nhân phẩm vậy đâu.”
Tử Hạ vừa khó tin vừa bàng hoàng khi nhận lại được một câu trả lời thẳng đuột như vậy từ Mặc Âu.
“Cậu cho là vậy thì cứ vậy đi. Nhưng mà anh cậu hiện tại đang ở đâu thì không liên quan đến mình. Vốn dĩ từ hôm qua đến giờ vẫn chưa từng gặp nhau thì làm sao mình biết anh cậu đang xảy ra chuyện gì.”
“Rõ ràng tối qua…” Tử Hạ định nói gì đó nhưng mà ngay lập tức ngậm miệng.
Mặc Âu híp mắt: “Tối qua thế nào?”
“Rõ ràng tối qua…” Tử Hạ định nói gì đó nhưng mà ngay lập tức ngậm miệng.
Mặc Âu híp mắt: “Tối qua thế nào?”
“À không có gì, tớ nhầm thôi.”
Mặc Âu một tay cầm điện thoại, một tay nhéo lại bàn tay Hàn Thiên Nhược đang cào cào lòng bàn tay cô.
“Vậy thôi, tớ còn có việc.”
“Gặp cậu sau nhé.” Mặc Âu nhường Tử Hạ cúp điện thoại trước.
“Em nghĩ hai anh em này có liên quan đến chuyện của em?” Hàn Thiên Nhược từ nãy giờ đã nghe được những thứ cần nghe.
“Anh nghĩ sao, bảo bảo?” Mặc Âu nũng nịu, vòng tay qua eo anh ôm chặt lấy, đầu thuận thế dựa vào ngực anh.
Hàn Thiên Nhược còn tự nhiên hơn, cúi đầu xuống hôn trán cô một cái mới nói: “Em cẩn thận cô ta một chút sẽ không thừa đâu.”
“Em cũng nghĩ vậy. Tiếc thật, vốn dĩ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-gap-duoc-bao-boi/2676030/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.