Editor & Beta: Lan Phương.
Hít sâu một hơi, ngồi xuống ghế đối diện anh, bưng cà phê pha xong uống một ngụm lớn để kéo dài mạng sống cho mình.
Vị đắng, bao trùm vị giác trong miệng.
Một bữa sáng xuống, toàn bộ hành trình Của Hạ Cảnh Viêm ngay cả dư quang cũng không cho Hàn Y Nặc.
Sau khi tiễn Hạ Cảnh Viêm đến công ty Hàn Y Nặc, trở lại phòng trọ của mình,
Cầm lấy điện thoại di động đặt ở đầu giường, gọi điện thoại đến công ty, bảo họ đưa một cái máy tính xách tay, thuận tiện bảo bọn họ đem tài liệu tài chính liên quan đến công ty năm ngoái cùng cầm tới.
Dự định lợi dụng khoảng thời gian Hạ Cảnh Viêm đi làm vắng nhà, trước tiên sơ bộ hiểu được tình hình thực tế của công ty một chút,
Cúp điện thoại xong, nhìn còn có mấy cuộc quay video thoại không nhận.
Gọi lại cho Cố Nhất Miểu
Rất nhanh bên kia liền nhận điện thoại, nhìn video truyền đến hình ảnh ân ái, Hàn Y Nặc biết đêm qua tay quá nợ.
Giờ phút này Cố Nhất Miểu, mặc đồ ngủ tựa vào trong ngực Nam Cung Yến, cả người còn mang theo bộ dáng chưa tỉnh ngủ, tức giận hướng về phía Hàn Y Nặc bên kia video nói.
“Tối qua cậu đã uống chất kích thích à?”
Lập tức nghĩ đến, ngày hôm qua đứng ở xa xa, nhìn thấy bên cạnh cô có một người đàn ông trầm ổn, mặc âu phục thẳng tắp, dáng người thon dài cao ngất.
Lúc ấy cho dù cách rất xa, vẫn có thể thấy rõ ngũ quan nam nhân đường nét tuyệt không tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-ga-cho-giam-tinh/923980/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.