Người phục vụ mang món khai vị lên, vừa đúng lúc phá vỡ bầu không khí im lặng khó xử này.
"Chị dâu ... Minh Tiểu Tiểu nhìn Đường Nhã Phương, rồi lại nhìn Lê Mẫn Nghi, hơi cau mày, do dự hỏi, "Bạn gái của anh Đình Chiêu, hai người muốn ăn gì?"
Bạn gái của anh Đình Chiêu?
Chân mày của Lê Mẫn Nghi nhướng lên, cái tên này dài đến mức khó hiểu.
Vì vậy Lê Mẫn Nghi mỉm cười với Minh Tiểu Tiểu, "Có thể gọi tôi là chị Mẫn Nghi."
"Được, chị Mẫn Nghi.” Minh Tiểu Tiểu cười đáp lại.
"Chị dâu, hai người muốn ăn cái gì thì gọi đi."
Lục Đình Chiêu kêu người phục vụ mang đến hai quyển thực đơn.
“Nếu em đói thì ăn của anh trước đi.” Lục Đình Vỹ vẫn luôn im lặng bây giờ mới ôn nhu nói với Đường Nhã Phương.
“Đúng là anh cả chỉ nói những lời dài dòng như vậy ở trước mặt chị dâu.” Lục Đình Chiêu cười trêu chọc.
Suốt quãng đường từ công ty đến nhà hàng Dải Ngân Hà, cậu ấy cùng Tiểu Tiểu nói chuyện không ngừng, anh cả chỉ nói mấy chữ ngắn gọn như "Ừm" hay "ồ", chính là dáng vẻ không buồn nói chuyện với họ.
Cho dù là đối với Tiểu Tiểu mấy năm không gặp, cũng không quá nhiệt tình, vẫn luôn một mực lãnh đạm.
Chỉ khi ở trước mặt chị dâu, anh cả mới trở thành một người bình thường, không còn là tảng băng lớn khó gần nữa.
"Đình Chiêu, cậu không hiểu rồi, anh trai cậu chính là người tích chữ như vàng, chỉ có thể nói nhiều khi ở trước mặt người mà anh ấy để ý, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159628/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.