Hành động này của Thẩm Minh Hà rơi vào tầm mắt Đường Nhã Phương, cô không khỏi cười thầm, sau đó giới thiệu một cách ngắn gọn.
Cô chỉ vào Lê Mẫn Nghi và Tống An Nhi, “ Đây là những người bạn tốt nhất của chị, Lê Mẫn Nghi và Tống An Nhi.”
Sau đó, cô ấy chỉ vào Thẩm Minh Hà và nói với hai người họ: “Còn đây là Thẩm Minh Hà, chắc hai cậu cũng biết.”
Lê Mẫn Nghi nhướng mày, “Tớ biết, tên Thẩm Minh Hà cũng nằm trong danh sách hot search của Facebook mà.”
Mặc dù Thẩm Minh Hà tuổi còn trẻ nhưng cô không phải là kẻ ngốc, cô có thể nghe được lời chế giễu trong lời nói của Mẫn Nghi, vẻ mặt có chút xấu hổ, gượng cười : “Xin lỗi vì đã gây thêm rắc rối cho chị Nhã Phương.
“Không sao.”Đường Nhã Phương quay sang lườm Lê Mẫn Nghi một cái, sau đó nở một nụ cười dịu dàng: “Lần này cảm ơn em, nếu không phải em đứng ra nói giúp thì chỉ một bên chị đơn độc thanh minh thì cũng không làm rõ được.”
Thẩm Minh Hà ngượng ngùng cười, “Chị Nhã Phương, chị không cần phải cảm ơn em, đây là việc em nên làm.”
Đường Nhã Phương mỉm cười, nhìn sang Lê Mẫn Nghi và Tống An Nhi, thấy vẻ không hài lòng của cả hai, liền cảm thấy hơi khó chịu.
“Còn hai cậu đừng nói lung tung nữa, dù sao đi nữa thì Thẩm Minh Hà cũng đã giúp mình mà.”
Lê Mẫn Nghi và Tống An Nhi cùng nhìn nhau và mỉm cười, cả hai đều tin vào lời cô nói.
Đường Nhã Phương nở nụ cười hài lòng, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159617/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.