Vậy tại sao anh không nói gì ? Câu hỏi này dường như có một chút gì đó kiểu như hung hăng, Đường Nhã Phương hít sâu một hơi, “Anh đang tức giận đúng không?"
Vẻ mặt của cô có chút oan ức, Lục Đình Vỹ hơi nhướng mày, khỏe môi mang theo ý cười, “Em cũng đang tức giận đúng không ?.
Cô cong môi, thẳng thắn thừa nhận, “Em thật sự đang rất tức giận" Lục Đình Vỹ gật đầu nói: “Vậy thì anh cũng đang thật sự rất tức giận"
Đường Nhã Phương: “..."
Một cảm giác bất lực dâng lên từ dưới đáy lòng, khiến cô cảm thấy tự mình tức giận chỉ hại chính bản thân mình càng ấm ức thêm thôi.
Cô thở dài thường thượt, sau đó nhìn anh một cách nghiêm túc, và nói với một giọng điệu cũng nghiêm túc không kém: “Em và Nghiêm Ninh chỉ là bạn bè bình thường”
Lục Đình Vỹ nhìn cô chằm chằm mà không nói gì.
Đôi mắt của anh quá sâu, cô không thể nhìn thấy trong đầu của anh đang nghĩ gì vào lúc này.
Một lúc lâu sau, cuối cùng anh cũng lên tiếng, và khi anh mở miệng chỉ có ba từ ngắn gọn, súc tích:
“Anh biết mà.”
Vậy thì do đâu? Anh nói anh không có hiểu lầm quan hệ giữa cô và Nghiêm Ninh, cũng không phải không tin cô, vậy tại sao anh lại tức giận?
Cô ấy thật sự không hiểu điều này. Anh nhìn thấy sự nghi ngờ của cô, nên anh tiếp tục nói: “Anh không phải không tin em mà người anh không tin chính là Nghiêm Ninh.”
“Hả?” Đường Nhã Phương lúc này lại càng không hiểu.
Tại sao anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159615/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.