Khi Đường Nhã Phương nói ra lời này chủ yếu là nói đùa, vừa nói xong đã cúi đầu ăn canh, cũng không để ý đến việc khi Mẫn Nghi nghe xong thì sắc mặt cũng thay đổi.
Mẫn Nghi nhíu lông mày suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: "Phương Phương, cậu cảm thấy cậu ta sẽ dẫn ai như theo?"
"Sao?" Đường Nhã Phương ngẩng đầu, thấy nụ cười của Lê Mẫn Nghi đã tắt, lập tức đã biết chuyện gì xảy ra với cô ấy. Cô cảm thấy buồn cười: "Mẫn Nghi, cậu đừng nói với mình cậu để ý chuyện Đình Chiêu đã theo bạn gái nhé."
"Đúng là mình để ý." Lê Mẫn Nghi trả lời rất bình tĩnh.
Đường Nhã Phương bật cười: "Mẫn Nghi, các cậu chỉ giả vờ làm người yêu thôi. Cậu không có tư cách để bụng hoặc là phản đối cậu ấy dẫn ai đi tham gia tiệc tối.
"Nhưng mình thích cậu ấy." Cô rất hùng hồn nói ra lý do.
Đường Nhã Phương cười lắc đầu: "Mẫn Nghi, mình biết cậu thích cậu ấy, nhưng ngoài tờ hợp đồng kia thì các cậu là những người độc thân. Đình Chiêu muốn dẫn ai thì sẽ dẫn người đó, cũng không quá đáng, cậu hiểu không?"
Cô khiến Lê Mẫn Nghi cảm thấy rất khó chịu, lập tức sắc mặt lạnh lẽo: " Phương Phương, cậu có phải là bạn thân của mình không đấy?"
"Đúng thế." Đường Nhã Phương gật đầu.
"Vậy sao cậu lại nói chuyện giúp Lục Đình Chiêu vậy?" Gần như mỗi câu nói đều đứng ở lập trường của Lục Đình Chiêu mà nói, điều này thật sự làm cô không vui.
Đường Nhã Phương nhưởng đuôi lông mày lên: "Mình không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159596/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.