Đường Nhã Phương và Lê Mẫn Nghi đi ra từ nhà vệ sinh, Trần Bảo Dương lập tức reo lên với hai người: “Chị dâu, chị tư, mau tới đây.”
Chị tư?
Lê Mẫn Nghi nhíu mày, đây là đang gọi cô ấy?
Đường Nhã Phương nhìn thấy sự hoài nghi của cô ấy bèn cười chế nhạo: “Không sai, người Dương gọi chính là cậu. Có phải cảm thấy đặc biệt không quen không?”
“Không quen”
“Nghe lâu thì quen thôi.” Đường Nhã Phương kéo cô ấy đi về phía mấy tên đàn ông.
Chỉ thấy Lục Đình Chiêu đang bất mãn vỗ đầu Trần Bảo Dương, miệng lẩm bẩm: “Bảo cậu đừng gọi là chị tư, cậu còn gọi chị tư, này thì gọi loạn này.”
Nghe xong câu này là biết cậu ấy không vui khi Trần Bảo Dương gọi Mẫn Nghi là chị tư, nói cách khác trong lòng cậu ấy cũng không xem Mẫn Nghi như bạn gái cậu ấy.
Đương nhiên chuyện này cũng không có gì đáng trách, dù sao bọn họ cũng chỉ là quan hệ người yêu giả vờ.
Đường Nhã Phương nhìn thấy Mẫn Nghi có hơi cô đơn, sau đó cô cất giọng nói: “Sao thế? Đình Chiêu, Dương gọi Mẫn Nghi là chị tư chẳng lẽ còn không đúng sao?”
Nghe vậy, tay Lục Đình Chiêu cứng đờ đập trán Trần Bảo Dương ngay tại chỗ, cậu ấy quay đầu nhìn về phía cô, nhếch khóe miệng, khẽ giải thích một cách lúng túng: “Chị dâu, không phải em sợ Mẫn Nghi không có ý đó sao, dù sao em và cô ấy chỉ là quan hệ bạn trai và bạn gái, còn chưa kết hôn, Dương này gọi sớm không thích hợp.
“À?” Đường Nhã Phương kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159581/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.