Chu Như Ngọc bị đuổi khỏi biệt thự nhà họ Vi.
Hoàng Hà Liên thực sự rất nhẫn tâm, trực tiếp cho người vứt hết đồ đạc của Chu Như Ngọc ra ngoài, sau đó cũng đuổi Chu Như Ngọc đi luôn.
“Chu Như Ngọc, từ nay cô không còn chút quan hệ gì với nhà họ Vi và Vịnh Phong. Có thể cút xa bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.”
Theo giọng điệu lạnh lùng của Hoàng Hà Liên, cửa lớn của biệt thự cũng từ từ đóng lại.
Chu Như Ngọc ngã sấp trên mặt đất, quay đầu lại nhìn bóng dáng cao lớn sau cánh cửa, trong mắt đều là vẻ thất vọng.
Từ đầu tới cuối, anh ta không hề nói giúp mình câu nào, khi Hoàng Hà Liên đuổi mình ra ngoài, anh ta cũng chỉ lạnh lùng đứng nhìn, dù cho cô ta có kêu khóc "Vịnh Phong, em không muốn rời xa anh, em yêu anh”, anh ta vẫn thờ ơ.
Hóa ra một người đàn ông khi đã tuyệt tình lại đáng sợ đến vậy.
Cô ta cười tự giễu, nước mắt tuôn rơi như ngọc vỡ, cứ chảy mãi không ngừng.
Trong vòng một ngày, thế giới của cô ta đã đảo lộn hoàn toàn.
Cứ tưởng rằng mình sẽ được kế thừa tập đoàn Đường Thị theo ý mình, được gả vào nhà họ Vi, trở thành vợ của Vịnh Phong như ước muốn.
Giấc mộng hão huyền, đã tới lúc nên tỉnh giấc rồi!
Cô ta hận!
Hận Hoàng Hà Liên!
Hận Vi Vịnh Phong!
Hận tất cả những người đã làm cô ta tổn thương!
Nhưng cô ta hận nhất chính là Đường Nhã Phương!
Nếu không phải vì Đường Nhã Phương, cô ta sẽ không đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159544/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.