Vi Vịnh Phong dành một chút thời gian đánh xe đến Tập đoàn tập đoàn Đường Thị, dự định sẽ đưa tân chủ tịch nhà họ Đường Chu Như Ngọc về nhà.
Nhưng ai ngờ đâu, chính anh lại nhìn thấy Chu Như Ngọc ngồi bệt dưới đất ngay trước cửa ra vào của tòa cao ỐC.
Anh ta sững sờ một lúc, rồi chạy nhanh đến bên cạnh cô. "Như Ngọc?
Chu Như Ngọc đang định tự mình đứng dậy, lại nghe thấy quen thuộc thanh âm, lập tức ngồi trở lại trên mặt đất, ngẩng đầu, ánh mắt buồn bực nhìn về phía người nọ. “Vịnh Phong.” Cô nhếch miệng, đáng thương hét lên. “Em bị làm sao vậy?” Vi Vịnh Phong không vội đỡ cô dậy, mà đứng im nhìn cô, cau mày trịch thượng hỏi.
Chu Như Ngọc cảm thấy hơi buồn bực khi thấy anh không đỡ cô dậy mà bắt đầu chất vấn cô.
Nàng lộ ánh mắt tối sầm, vươn tay ra nó:"Vịnh Phong, anh đỡ em lên trước, rồi em sẽ nói rõ."Cô ta nghe giống như đang làm bộ làm nũng, ẩn ẩn hiện hiện một chút bất mãn.
Vi Vịnh Phong hai mắt lóe lên, giấu đi những đợt rung chuyển như sóng triều dưới đáy mắt, đỡ nàng dây.
Sau khi đứng vững, Chu Như Ngọc vỗ vỗ bụi trên người, thản nhiên nói: "Đường Nhã Phương thắng rồi." “Cái gì?” Đồng tử của Vĩ Vịnh Phong co rụt lại, vung mạnh cánh tay nàng, lớn tiếng chất vấn cô: “Cái quái gì đang xảy ra vậy? Không phải cô nói là đã nắm chắc được phần thắng sao?
Chu Như Ngọc khẽ nhấc mi, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt tuấn tú bị lửa giận làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159540/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.