“Thánh Nghiêu đã tham dự nhiều bữa tiệc như vậy từ khi còn nhỏ, nên nó thấy phiền phức." Lục Đình Vỹ giải thích cho em trai mình.
Đường Nhã Phương nhưởng mày, "Còn anh?" “Cũng vậy.” Lục Đình Vỹ nhẹ nhàng đáp lại.
Đường Nhã Phương cong môi, không có tiếp tục xoắn xuýt câu hỏi này liền chuyển đề tài, hỏi: "Bây giờ tập đoàn Đường Thị thế nào?"
Khi nói tới chuyện công việc, cả người Lục Đình Chiêu liền trở nên nghiêm túc. "Hiện tại số lượng cổ phiếu chúng ta nằm giữ vẫn chưa bằng Chu Như Ngọc".
Lục Đình Chiêu thấy sắc mặt chị dâu thay đổi khi vừa nghe điều này, nhanh chóng nói thêm: "Nhưng Chu Như Ngọc đề nghị hoãn lại cuộc họp hội đồng quản trị, nên chúng ta vẫn còn thời gian để tranh thủ được sự ủng hộ của các đồng sự khác." "Chu Như Ngọc thế mà đề nghị hoãn lại?"
Đường Nhã Phương cau mày, với tính cách của Chu Như Ngọc, không phải cô ta sẽ ước gì được tổ chức cuộc họp này sớm hơn sao?"Nghe nói bây giờ mặt cô ta bị thương." Lê Mẫn Nghi đang nhìn vào máy tính đột nhiên nói một câu như vậy. "Bị thương?"
Không chỉ Đường Nhã Phương, mà ngay cả Lục Đình Vỹ và Lục Đình Chiêu cũng nhìn cô đầy nghi ngờ. Lê Mẫn Nghi lấy máy tính trên đùi đặt lên ghế số pha, sau đó đứng dậy đi tới "Ừ, hôm đó cô ta không phải bị anh và Lương Phi Mạc đánh sao? Sau đó cô ta bị người khác đánh ở trong trại giam nữa, nghe nói cả khuôn mặt rất thảm rồi." “Tôi đi đây, tôi thực sự muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159505/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.