"Cô ta không phải em gái của Chu Như Ngọc sao?" "Đúng vậy, chính là cô ta. Thời gian trước không phải còn có tin đồn Chu Như Ngọc cướp vị hôn phu của em gái mình?" "Tin này tôi biết. Cô em gái cũng thật đáng thương" "Nhưng đáng thương đến mấy cũng không thể đẩy chị gái xảy thai, dù gì đi nữa, đứa nhỏ cũng là vô tội."
Xung quanh ồn ào, bên tại Đường Nhã Phương toàn là những lời bàn tán của mọi người, hai tay cô bất giác nắm chặt.
Cô thật sự muốn biện minh, Chu Như Ngọc không phải do cô đẩy ngã, chính là tự chị ấy ngã.
Nàng mở miệng định nói nhưng không thể nào phát ra được âm thanh. Cô nhìn hàng chục cái miệng xì xào bàn tán trước mặt, đầu óc trống rỗng. "Câm miệng!"
Hơi thở lạnh lẽo, giọng quát giận dữ làm cho lòng người run sợ, ai lấy đều ngậm miệng.
Nghiêm Ninh đưa tầm mắt lạnh như băng quét qua những người đó, mỗi một người khi nhìn thấy ánh mắt anh ta đều không nhịn được mà run hãi cúi đầu xuống.
Cuối cùng, ánh mắt anh rơi vào khuôn mặt đầy phẫn uất của Nguyễn Hương Giang, môi mỏng khẽ mở: "Cô nói cô ấy đẩy ngã Chu Như Ngọc, cô có tận mắt thấy không?" Nguyễn Hương Giang cắn chặt môi, không trả lời. Có thể thấy thân hình Nguyễn Hương Giang đang phát run.
Nếu không phải Chu Như Ngọc bảo cô nói với mọi người rằng cô ta bị Đường Nhã Phương đẩy ngã, thì cô đã chạy trối chết từ lâu rồi. "Nếu không thì cô đem chứng cứ chứng minh cô ấy đẩy ngã chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159484/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.