Đường Nhã Phương nhìn Lê Na với ánh mắt cảm kích, sau đó chỉ nhàn nhạt cười cười, “Quay lại với công việc đi.”
Đường Nhã Phương cười gật đầu, sau đó quay lại vị trí của mình.
Vừa mới ngồi xuống Tống An Nhi đã sáp lại: “Nhã Phương, chủ tịch mới đến hình như cảm thấy rất hứng thú với cậu”
“Có sao?” Đường Nhã Phương liếc xéo cô một chút.
“Có đó. Cô thử nhìn Lê Bích Nguyệt đang làm điệu làm bộ kìa, thái tử nhỏ nhà họ Lương người ta còn không thèm nhìn cô ta lấy một lần.”
Nói đến Lê Bích Nguyệt, Tống An Nhi cảm thấy rất xem thường, cô ta không thèm nhìn gương sao, cửa nhà họ Lương cô ta trèo cao nổi sao?
“Cho nên?” Đường Nhã Phương nghiêng người sang, dù bận vẫn ung dung nhìn cô ta.
“Cho nên... Lúc cậu đứng đó không làm gì cả, nhưng thái tử nhỏ nhà họ Lương không những nhìn cậu mà còn nói chuyện với cậu, cảm giác này giống như là.”
Tống An Nhi nghiêng đầu suy nghĩ: “Giống như là... đặc biệt đến đây để nhìn cậu.”
Nghe vậy Đường Nhã Phương khẽ cười: “Cậu suy nghĩ nhiều rồi, anh ta nhiều lắm chính là nghe được tin đồn của tớ nên đến nhìn người thật một chút mà thôi.”
“Thật sao?” Tống An Nhi nghi ngờ nhíu mày.
“Được rồi, nhanh chóng về làm việc đi."
Đường Nhã Phương cầm lấy một tập văn kiện trên bàn nhét vào ngực Tống An Nhi.
Sau khi Tống An Nhi quay trở lại công việc thì chỗ ngồi của Đường Nhã Phương mới yên lặng trở lại.
Tranh thủ lúc thời gian bật máy, cô nghĩ lại ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159445/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.