Không muốn nhìn thấy anh gặp chuyện không may "Cái đồ xiếc chó cậy có chủ mà cũng dám, trái lại là tôi muốn nhìn thử xem, xem anh sẽ làm gì để khiến tôi không thể đặt chân ở thành phố Hải Phòng
Lục Đình Chiêu xì mũi coi thường giễu cợt, không để ý tới uy hiếp của Dương Y Thanh nữa, quay người cười với Tống An Nhi: "An Nhi, chúng ta tiếp tục dùng bữa đi, đừng để ý tới việc gặp những chó cái không biết từ đầu chạy tới sủa loạn nữa, đỡ ngán."
Vóc người đẹp, có đôi khi ngay cả mắng chửi người cũng lộ ra rất quyến rũ.
Lục Đình Chiêu vừa nói ra lời này ra, khiến cho không ít khách khứa đứng ngoài quan sát xung quanh cười vang ra tiếng ngay lập tức.
Hiển nhiên, năng lực mắng chửi người của cậu lớn này đã đến đạt tới trình độ đỉnh cao.
Đường Nhã Phương ở chỗ ngồi đối diện cũng bị chọc cười không thôi.
Xem ra, cử Lục Đình Chiêu đi ra ngoài, thật sự là quyết định chính xác, có cậu ấy ở đây, người nào cũng đừng nghĩ lấn đến trên đầu của cô được nha.
Chẳng qua Dương Y Thanh và Hàn Minh Quân kia rõ ràng cũng có chút không khó chịu rồi, những tiếng cười nhạo đó rơi vào trong lỗ tai, làm cho sắc mặt bọn họ xanh mét một mảnh. “Cô được lắm Tống An Nhi, cô giỏi lắm! Dám tìm một thắng công tử bột đến ra mặt thay cô hả, xem ra, cô thật sự không muốn để cho ba mẹ cô sống dễ chịu rồi."
Bị Lục Đình Chiêu chế giễu nhiều lần, ngạc nhiên ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159423/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.