“Sau đó em nhanh trí, nghĩ cách chạy thoát.” Đường Nhã Phương nhún vai: “Tóm lại, người phụ nữ này cũng không phải loại hiền lành gì, lúc trước cô ta làm trò nhục nhã em trước mặt mọi người, hình ảnh kia, em đến nay rất khó quên”
“Về sau chỉ cần có anh ở đây, anh sẽ không khiến cho em chịu tổn thương nữa đâu.”
Lục Đình Vỹ ôm chầm cô, vỗ nhẹ phía sau lưng cô.
Anh có thể tưởng tượng, một cô gái mới ra đời, lúc gặp phải loại biến tướng của quy tắc này, trong lòng sẽ hoảng loạn cùng sợ hãi cỡ nào.
Cũng may sau đó cô không có chuyện gì!
Nhưng mà, trước kia anh không biết thì không tính, hiện tại anh đã biết, đương nhiên không có khả năng xem như chưa có chuyện gì xảy ra được.
“Cảm ơn anh Đình Vỹ. Nhưng mà em muốn tự mình xử lý chuyện này, món nợ với Hoàng Hương Ly, sớm muộn gì cũng phải tính, còn ảnh chụp này, em tạm thời còn không tính tuôn ra ngoài.
“Bà xã có tính toán gì không?” Lục Đình Vỹ buông cô ra, nhíu mày hỏi.
“Cũng không có gì, lần này trở về, Chu Như Ngọc chỉ sợ lại không an phận nữa. Gần đây trong giới thế mà có không ít minh tinh ở giúp nâng đỡ cô ta, Cao Mỹ Kiều cùng Hoàng Hương Ly cũng ở trong đó. Lần này nếu cô ta có thể an phận một chút, thế thì cũng chẳng có chuyện gì, nếu không thể, vậy cũng đừng trách em dụng thủ đoạn đặc biệt”
“Có đôi khi, anh thật hy vọng em không cần hiếu thắng như vậy.”
Lục Đình Vỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cuoi-duoc-tong-tai/1159390/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.