Vô Danh tỉnh lại, chỉ nhớ mình bị hút vào một không gian tối om, sau đó... Hiện tại hắn đang ngồi trên một chiếc giường, xung quanh bài trí giống như một căn phòng tiêu chuẩn, không có gì đặc biệt cả. Đây là chỗ nào? Ta đang ở đâu?
Cứ có cảm giác thiếu thiếu cái gì, nhìn quanh không thấy Thủ Hộ Linh. Nó đâu rồi? Không phải con pet này đi cùng hắn sao? Dù sao trong đầu của hắn có bảng thông tin con pet này cùng với các kỹ năng và pháp quyết. Chỉ cần tập trung ý thức nhìn một chút là biết.
Không nhìn không biết, nhìn một cái giật nảy mình. Thông tin của con pet đã biến mất, hầu hết skill, kỹ năng của hắn biến mất hết rồi.
Vậy là sao? Có nghĩa hiện tại hắn là con cừu non ai cũng có thể giết.
Cửa phòng mở ra, một tiểu cô nương đi vào, thấy hắn tỉnh lại liền vui vẻ:
- Anh tỉnh lại rồi. Là em mang anh từ trong rừng về. Thế nào em tốt chứ?
- Tốt.
- Anh nhìn xem, có phải ngực em lại lớn hơn không?
-....
Bé loli trước mặt ưỡn ngực ra, Vô Danh không biết trả lời thế nào. Bức tường là trường tồn với thời gian, làm sao nó thay đổi được. Hắn bất đắc dĩ hỏi:
- Ai dậy em làm việc tốt thì ngực lớn lên?
- Là cô nói. Bộ ngực cô em rất lớn nha. Cô nói chỉ có đúng.
Đúng là không nên nói lý với đàn bà và trẻ con. Thật nhức đầu mà! Bé loli lại thúc dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-chi-ton/2428624/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.