Đi vào cống hiến đường, Vô Danh mới phát hiện một sự thật khó tin, đó là gần như không còn nhiệm vụ để nhận. Tiểu môn phái không có nhiều vấn đề dẫn đến cảnh sư nhiều cháo ít, nếu là ở phái, tông trở lên thì không đến mức này. Trong lẻ tẻ vài nhiệm vụ còn sót lại, có một cái hoàn thành được 100 linh thạch hấp dẫn hắn.
Nhiệm vụ này cần đi Lạc Nguyệt trấn chữa bệnh cho tiểu nhi tử của Bùi gia. Người tu luyện thường vận khí qua kinh mạch, tuần hoàn trong cơ thể nên ai cũng phải am hiểu chút y thuật. Nhưng không có ai nhận nhiệm vụ này bởi đứa bé này bị thương ngầm khi còn là thai nhi. Tiên thiên thiếu hụt rất khó chữa, bởi vậy dù nhiều linh thạch cũng đành để đó.
Vô Danh có cảm giác tâm pháp của mình có thể giải quyết vấn đề này vì thế hắn tiếp nhận nhiệm vụ. Không để ý ánh mắt ngạc nhiên, khuyên nhủ hay trào phúng của những sư huynh đệ xung quanh, hắn rời cống hiến đường. Lạc nguyệt trấn cũng là trấn nhỏ phụ thuộc Hoàng Linh môn, cách Đại Hắc sơn không xa bởi vậy không mất bao lâu hắn đã đến nơi
Nghe hạ nhân báo có người đến chữa bệnh cho nhi tử, Bùi lão gia vội vàng mời vào. Ở nơi này không có định kiến người trẻ y thuật kém cho nên Vô Danh cũng không bị người khác nghi ngờ. Được Bùi gia chủ dẫn đến phòng bệnh nhân, hắn cũng thử dùng năng lượng trong cơ thể để chữa trị. Đứa bé khuôn mặt tái nhợt chỉ hơi hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-chi-ton/2428578/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.