Editor: VyVy
Beta: NuanYang
***********
Liễu Trạch Hi nhìn Lục Mộ Bạch cùng Hàn Tư Tiệp còn đang trong xe, nhìn chằm chằm mũi chân nói: "Anh đừng làm loạn, trẻ con đang nhìn đó."
"Thôi," Lục Thức nhìn nhìn thời gian, nói, "Vậy để tôi hôn em đi, nào, cười một cái."
Liễu Trạch Hi vốn dĩ rất căng thẳng, nghe thấy yêu cầu của hắn, cảm thấy kỳ quái nói: "Tại sao? Hiện tại tôi không muốn cười."
Lục Thức chọc chọc quai hàm cậu, rũ mi xuống: "Tôi muốn hôn má lúm đồng tiền của em."
Liễu Trạch Hi: "......"
"Cười nhanh lên." Ngữ khí kia dường như đang thúc giục cậu.
"Anh mua tiếng cười à, đã trả tiền chưa?"
Cậu trừng mắt nhìn Lục Thức một cái, đột nhiên đẩy Lục Thức ra, vặn cửa nhà chạy vào trong phòng.
Liễu Trạch Hi nhanh chóng khóa trái cửa lại, dựa tường thở dốc, ba phút sau, thân thể cậu nửa ngồi xổm, vịn lan can cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trông thấy Lục Thức lên xe, rốt cuộc mới nhẹ nhàng thở ra.
Trong nhà im ắng, chỉ có thể nghe được tiếng tim đập của cậu, cậu vỗ vỗ ngực, lấy một lọ nước chanh từ trong tủ lạnh, một hơi uống hết nửa bình. Nước trái cây chảy vào trong cổ, cậu bước vào toilet, vốc nước rửa mặt, ngẩng đầu phát hiện bản thân trong gương có chút xa lạ, tóc ướt át vương bọt nước, gương mặt đỏ bừng, giống như là yêu đương vụng trộm.
Quá không bình thường.
Liễu Trạch Hi che mặt xoa xoa, giống như sau khi gặp lại Lục Thức, cậu bắt đầu trở nên không bình thường.
Thật đáng giận. Mối tình đầu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cam-lieu/454909/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.