Editor: Hạ Uyển
Beta: NuanYang
*************
Đồ thần kinh.
Liễu Trạch Hi trừng mắt nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của Lục Thức, mùi xạ hương nhàn nhạt xông vào cánh mũi, cậu rùng mình một cái. Chia tay 3 năm, suýt thì cậu đã quên tính tình của Lục Thức rất kì lạ.
"Đau, thả tôi ra." Cậu giật nhẹ tay áo của Lục Thúc, sợ hãi thừa nhận.
"Yếu đuối." Lục Thức nhìn cậu một hồi lâu mới buông tay ra, sau đó cởi áo khoác tây trang, đứng một bên nhìn cái gáy có vết đỏ của Liễu Trạch Hi đến ngẩn người.
Liễu Trạch Hi sờ sờ cổ, thở phào một hơi, may quá, đầu vẫn còn trên cổ. Cậu dựa vào tường, thưởng thức Tiểu Lục tổng đang mặc áo sơ mi đen, cảm thán nói: "Lục Thức, anh thay đổi nhiều thật đấy, đẹp trai hơn trước kia nhiều."
Bây giờ Lục Thức không cho người ta cảm giác ngây thơ nữa mà là thành thục ổn trọng. Lông mày rậm, hàng mi dày, cho dù làn da có trắng cũng không có cảm giác nữ tính mà khiến ngũ quan càng thêm anh tuấn.
Lục Thức quét mắt qua cái trán trơn bóng, đôi mắt lưu ly trong veo rồi dừng lại trên đôi má lúm đồng tiền của Liễu Trach Hi. "Cảm ơn, em thì không thay đổi gì."
Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, nếm phải đau khổ thì mới biết nghe lời.
"Tôi cao hơn rồi, bây giờ được 1m77 lận đó, không ngờ tới phải không?" Liễu Trạch Hi thấy khá hài lòng, ngừng một lát thì buồn bực hỏi. "Mà mắc gì nhà anh phải liên hôn với nhà tôi?"
Lục Thức không trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-cam-lieu/454904/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.