- Ngươi cho ta là tiểu hài tử sao? Sáu ngày sáu đêm không từ bên trong đi ra ngoài, là con người ai cũng không thể chịu được dày vò như vậy, cho dù hắn có thể ngăn cản được băng hỏa lưỡng trọng kình ăn mòn, không ăn không uống lấy đâu ra thể lực? Đói bụng cũng có thể chết!
Mang chấp sự mở miệng nói:
- Không phải ta đang an ủi người, ta chỉ là ăn ngay nói thực. Những kỳ tích hắn làm được rất nhiều, chuyện tình trong mắt người khác vốn là không có khả năng làm được, nhưng vào trong tay hắn lại không phải là không thể, vì vậy sáu ngày sáu đêm không ăn uống, khả năng đối với hắn không tính là cái gì. Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của ta, khả năng tính cực kỳ bé nhỏ. Bất quá chờ một nhóm đệ tử tiếp theo đủ tư cách tới nơi này, có thể do thám biết được chân tướng.
Đường Phong sống hay chết chỉ cần có người bước vào băng hỏa ba mươi sáu phòng nhìn một chút là có thể rõ ràng. Thế nhưng trong Ô Long Bảo, Thiên giai không có khả năng tiến vào, Địa giai cũng không thể. Địa giai của Ô Long Bảo đại bộ phận đều tu luyện trong Băng Hỏa Đảo, có thể nói bọn họ đã tu luyện tới cực hạn, còn Địa giai không tu luyện trong Băng Hỏa Đảo lại không có tư cách.
Vì vậy chỉ có thể chờ một nhóm đệ tử mới tới.
- Nếu như Đường Phong chết dễ dàng như vậy mà nói, như vậy chờ hắn bao lâu cũng không có quan hệ. Nếu như hắn còn sống, vậy thì nói hắn có phương pháp bổ sung thể lực, đồng thời chờ bao lâu cũng không sao hết.
Mang chấp sự phân tích nói.
- Vì sao ngươi lý giải rõ ràng đối với hắn như vậy?
Phi Tiểu Nhã mở miệng hỏi.
- Bởi vì ta và hắn từng gặp mặt qua một lần, đồng thời từng ở lại Thiên Tú một đoạn thời gian,nghe nói về hắn tương đối nhiều, hơn nữa, tuy người là bảo chủ Ô Long Bảo, nhưng thường ngày chỉ chơi đùa, căn bản chưa từng quan tâm tình báo gì gì đó, sao có thể lý giải được? Nếu như người kiểm tra tình hình Ô Long Bảo nhiều một chút tự nhiên sẽ biết được danh tiếng Huyết Ma Đường Phong.
Mang chấp sự đáp.
- Ta kiểm tra những chuyện này làm gì?
Phi Tiểu Nhã lạnh lùng nói:
- Ngươi hãy cầu khẩn hắn còn sống đi, nếu như hắn thực sự đã chết, ta tuyệt đối sẽ làm thịt ngươi.
Mang chấp sự khẽ cười một tiếng:
- Nếu như hắn chết, không cần người động thủ, tự nhiên sẽ có người làm thịt ta.
Việc này thực sự không biết ăn nói như thế nào với lão Thang và lão Đoạn. Hai người đều là kẻ không dễ dàng trêu chọc, nếu như bọn họ biết được Đường Phong bởi vì phán đoán sai lầm của chính mình, bị băng hỏa lưỡng trọng kình trong băng hỏa ba mươi sáu phòng giết chết mà nói, hai người hẳn là sẽ bầm thây chính mình vạn đoạn?
Uhm, bọn họ tuyệt đối sẽ bầm thây chính mình vạn đoạn, điểm này không cần nghi ngờ.
Đang lúc rầu rĩ không biết nên ăn nói như thế nào với hai đại sát thần, tốc độ của con thuyền nhỏ bắt đầu chuyển nhanh hơn, Mang chấp sự vốn đứng trên đầu thuyền, gia tốc như vậy, thân thể của hắn có chút hơi nghiêng về phía sau, nguy hiểm ngã quỵ.
Quay đầu lại nhìn một chút, phát hiện cương khí màu hồng của Phi Tiểu Nhã phát ra, toàn lực thôi động con thuyền tiến nhanh về phía trước.
- Nhanh nhanh trở về Ô Long Bảo.
Phi Tiểu Nhã nhàn nhạt mở miệng, trên mặt hiện lên biểu tình giống như nhớ nhà.
Mang chấp sự không hỏi vì sao, bởi vì hắn biết chuyện gì khiến nữ nhân này biến thành như vậy, cùng lúc tăng thêm sức lực. Con thuyền nhỏ dưới cương khí thôi động của hai đại cao thủ Thiên giai hầu như lấy một loại tốc độ vô cùng kinh khủng phá sóng lao đi.
“Sắp tới, ngày lành của đám đệ tử trong Ô Long Bảo hết rồi.”
Trong lòng Mang chấp sự thầm suy nghĩ.
Chỉ trong thời gian một ngày một đêm ngắn ngủi, con thuyền nhỏ hai người sử dụng đã tới vị trí cảng tàu. Mọi người trong cảnh tàu đã sớm cảm thụ được khí tức mãnh liệt của hai đại cao thủ Thiên giai từ xa tới gần, lúc này tự nhiên xếp thành hàng nghênh tiếp, thế nhưng tất cả mọi người phát hiện, sắc mặt bảo chủ đại nhân âm trầm đáng sợ, dưới bầu không khí áp lực như vậy, hầu như không ai dám thở dốc lấy một tiếng, tất cả đều cẩn thận từng ly từng tí đứng hai bên trái phải.
Lúc hai người từ trên còn thuyền nhỏ nhảy xuống, con thuyền nhỏ không có cương khí bao phủ trong nháy mắt ầm ầm tan vỡ.
Con thuyền nhỏ này dù sao cũng chỉ là từ gỗ chế tạo thành, dù cứng rắn hơn nữa thì cũng phải có cực hạn, bị cương khí của hai đại cao thủ Thiên giai lăn qua lăn lại, từ biển khơi 200 dặm trở về nhanh như vậy, khi hai người rút lại cương khí tự nhiên tan nát tại chỗ, triệt để biến thành từng phiến ván gõ, phiêu tán ngoài khơi.
Trong thời gian nửa ngày, từ Băng Hỏa Đảo trở về nơi này, Phi Tiểu Nhã thủy chung không hề mở miệng nói một câu, sau khi nhảy xuống thuyền liền trực tiếp bay vọt về phía Ô Long Bảo.
Không bao lâu sau, quái nhân độc nhãn Sở Văn Hiên đang dày vò đám đệ tử Huyền giai lập tức nhận được mệnh lệnh mới nhất của bảo chủ đại nhân tự mình đưa xuống.
Trên cơ sở huấn luyện hiện tại, nhanh chóng gia tăng khối lượng huấn luyện đối với đệ tử Ô Long Bảo gấp đôi, phải rút gọn thời gian bốn tháng sớm lên kế hoạch ban đầu trở thành hai tháng. Hai tháng sau, toàn bộ đưa tới Băng Hỏa Đảo tu luyện.
Thời điểm nhận được mệnh lệnh này, Sở Văn Hiên thực sự không thể tin tưởng. Bởi vì khối lượng huấn luyện hiện tại đã đủ kinh khủng, đã đủ gian nan rồi, nếu như tiếp tục tăng lên gấp đôi mà nói, trời mới biết được đám đệ tử Huyền giai này có thể tiêu hóa được hay không? Như vậy sẽ khiến nhiều người chết đi hơn, sợ là cái được không bù nổi cái mất.
Sở Văn Hiên chưa bao giờ từng tiếp nhận qua mệnh lệnh như vậy. Những đệ tử Huyền giai này mặc dù là tinh anh trăm người chọn một, thế nhưng dù sao cũng phải có một đoạn thời gian đặt nền móng? Trước kia hàng năm luôn dành cho đám đệ tử Huyền giai này thời gian đặt nền móng khoảng nửa năm, thậm chí lâu hơn một chút, mà lúc này đây, cộng thêm trước đó đã vượt qua thời gian hai tháng, hiện tại chỉ bốn tháng ngắn ngủi.
Như vậy có thể được sao?
Mang theo nghi hoặc, Sở Văn Hiên cố ý đi cầu kiến Phi Tiểu Nhã một lần nữa, tại thời điểm đứng trước cửa phòng nhìn thấy nàng, Sở Văn Hiên hầu như không thể tin tưởng được nữa nữ nhân trước mặt là bảo chủ đại nhân, tuy rằng bề ngoài không thay đổi, thế nhưng cảm giác nàng tạo ra lại hoàn toàn khác so với trước kia.
Nàng của hiện tại không cần nghi ngờ càng thêm băng lãnh, càng làm cho người khác khó có thể tiếp cận, có một loại cảm giác lạnh lùng cự tuyệt người ngoài nghìn dặm.
- Bảo chủ!
Sở Văn Hiên cung kính hỏi thăm:
- Mệnh lệnh kia là người hạ đạt?
Phi tiểu Nhã ngồi yên, sắc mặt lạnh lùng, nói:
- Đúng, có vấn đề gì sao?
-o0o-
- Bảo chủ người cần phải suy xét cẩn thận a, đây không phải thời điểm để chơi đùa, cho dù cho đám đệ tử Huyền giai kia thời gian nửa năm để đặt nền móng, mỗi một năm từ Băng Hỏa Đảo đi ra cũng chỉ có ít ỏi mười mấy người mà thôi, số còn lại hoặc là tử vong trong huấn luyện, hoặc là tử vong trong băng hỏa ba mươi sáu phòng. Nếu như lại tiếp tục rút ngắn thời gian huấn luyện, năm nay số đệ tử có thể từ trong băng hỏa ba mươi sáu phòng ra ngoài sợ là sẽ giảm mạnh.
Sở Văn Hiên tận tình khuyên nhủ.
- Ngươi nghĩ ta giống như đang chơi đùa sao?
Phi Tiểu Nhã hừ lạnh một tiếng:
- Sống chết của bọn họ quan hệ gì tới ta?
- Thế nhưng…
Sở Văn Hiên chau mày lại:
- Nếu như Ô Long Bảo không có những đệ tử này làm căn cơ, đâu còn là Ô Long Bảo? Trực tiếp để toàn bộ đệ tử trong bảo chết đi cho xong, chỉ còn lại một người cũng không còn tên tuổi gì a, bảo chủ, hiện tại không phải thời gian có thể hồ đồ, cũng không phải thời gian phát tiết lửa giận, ta không biết là ai chọc người, nhưng chuyện này thực sự không thể thực hiện được.
- Không thể thực hiện được sao?
Sát khí trên mặt Phi Tiểu Nhã hiện lên:
- Nếu như không thể thực hiện được thì giết toàn bộ, trong vòng một hai tháng lại tìm một nhóm đệ tử mới tiến vào Băng Hỏa Đảo.
Sở Văn Hiên còn đang định nói cái gì, Phi Tiểu Nhã đã giận tím mặt nói:
- Nghe rõ lập tức chấp hành mệnh lệnh, không có bất cứ dư địa có thể cò kè mặc cả, ta không tin trong vòng hai tháng những người này không ai có thể tiến vào băng hỏa ba mươi sáu phòng, nếu như không thể chỉ có thể nói chính bản thân bọn họ là phế vật, sống trên đời cũng là lãnh phí.
Sở Văn Hiên nhấc cao miệng, cuối cùng chỉ có thể thở dài một tiếng, nói:
- Dạ, thuộc hạ nhận mệnh.
Sở Văn Hiên nghĩ bảo chủ đại nhân thay đổi, trở nên càng lãnh huyết hơn trước, hắn chưa bao giờ gặp qua bảo chủ như ngày hôm nay. Trước đây tuy rằng nàng cũng bá đạo một chút, thế nhưng dù sao cũng là bảo chủ Ô Long Bảo, đang tuổi trẻ bừng bừng nhiệt huyết, bá đạo một chút cũng có thể lý giải, mặc dù nàng hỉ nộ vô thường như thế nào đi nữa cũng chỉ là tâm tính tiểu cô nương thích vui đùa mà thôi. Thế nhưng lúc này đây nàng thực sự đã nổi giận rồi, Sở Văn Hiên không biết lần này bảo chủ đại nhân gặp phải chuyện gì, thế nhưng duy nhất có thể khẳng định chính là, nhất định có liên quan tới Đường Phong, bởi vì vừa rồi nàng đuổi theo chính là Đường Phong.
Một nam nhân có thể khiến một nữ nhân thay đổi tới loại trình độ này sao? Sở Vân Hiên nghĩ thế nào cũng không thể hiểu được, thế nhưng những ngày đau khổ chân chính của đám đệ tử Huyền giai dưới tay bắt đầu rồi.
Chờ khi Sở Văn Hiên rời đi, Phi Tiểu Nhã mới vô lực ngã ngồi trên ghế, hai tay chống trán.
Thời gian hai tháng đã là quá lâu rồi, chính mình có thể chờ được tới lúc đó sao? Thế nhưng nếu không có hai tháng mà nói, những đệ tử Huyền giai kia căn bản không hề có tư cách tiến vào băng hỏa ba mươi sáu phòng.
Chính mình không quan tâm sẽ chết đi bao nhiêu người, chỉ cần có một người đủ tư cách tiến vào trong băng hỏa ba mươi sáu phòng là đủ rồi, chỉ cần có một người vào xem Đường Phong rốt cuộc sống hay chết.
Sớm biết như thế này, chính mình nên liều mạng tiến vào ba mươi sáu phòng xem, rốt cuộc nam nhân kia đã chết hay chưa.
Hắn tên là Đường Phong sao? So với cái tên giả trước kia càng dễ nghe hơn một chút.
Lúc này Mang chấp sự ngồi ngay ngắn trong gian phòng của mình, đả tọa khôi phục thương thế do Phi Tiểu Nhã đánh mấy chưởng tạo thành. Tuy rằng trong mơ hồ có điểm muốn xin lỗi Phi Tiểu Nhã, thế nhưng giới hạn bởi tính tình, hắn căn bản không có khả năng nhận sai lầm, xin lỗi đối với người khác, trên đường trở về Mang chấp sự càng nghĩ càng có thể khẳng định. Đường Phong sẽ không dễ dàng chết đi như vậy. Thân thể và cường độ kinh mạch của hắn đã kinh khủng tới cực điểm, muốn chết nào có đơn giản như vậy?
Thế nhưng Mang chấp sự cũng không nói quá nhiều đối với Phi Tiểu Nhã, đây chỉ là phán đoán của chính mình. Lúc này nha đầu kia đang trong cơn tức giận, cũng thù oán vô cùng đối với chính mình, nói với nàng những điều này căn bản không hề tạo thành một chút tác dụng, khổ sở đau đớn mất đi người trong lòng đối với nàng coi như là một lần tôi luyện đi! Hi vọng sau khi nàng trải qua loại chuyện này sẽ không tiếp tiếp tục trẻ con như vậy, chí ít cũng trở nên thành thục hơn một ít.
Nếu như Đường Phong không chết, như vậy giao dịch của chính mình và hắn sẽ được hoàn thành rồi. Nếu không phải chờ hắn từ trong băng hỏa ba mươi sáu phòng đi ra, cũng sẽ lên án mạnh mẽ chính mình không nói uy tín. Tìm kiếm ngũ liễu căn sao? Hắn muốn loại dược liệu ngạc nhiên cổ quái như thế này làm cái gì? Mang chấp sự ngay cả cái tên dược vật ngũ liễu căn này cũng chưa từng nghe nói qua.
Phỏng chừng Đường Phong nghĩ mãi cũng không ra, các đệ tử bên phía Ô Long Bảo cư nhiên vì chính mình và phải chịu dằn vặt, hắn lúc này vẫn như cũ đang chiến đấu hăng hái với băng hỏa lưỡng trọng kình.
Ở chỗ này đã vượt qua thời gian vài ngày rồi, nhật nguyệt bên ngoài thay đổi ra sao, thời gian trôi qua như thế nào đã không còn quan hệ đối với hắn, toàn bộ tinh thần và thể xác của hắn đều rơi vào quá trình tu luyện điên cuồng như vậy.
Thời gian vài ngày cũng đủ để Đường Phong nắm chặt được quy luật bên trong băng hỏa ba mươi sáu phòng. Băng linh khí vẫn là từ dưới đất bay lên, hỏa linh khí đều từ phía bên trên trầm xuống, hai loại linh khí tinh khiết tới cực điểm tương hỗ thay thế, toàn bộ tinh thần thể xác tu luyện chống lại băng hỏa lưỡng trọng kình, thực lực đề cao cực nhanh.
Mang chấp sự nói không sai, tu luyện ở chỗ này cũng không phải là thực lực trống rỗng tạo thành, mà là một giọt một giọt dần dần tích lũy được, cho nên đối với tương lai căn bản không hề có một điểm nguy hại, mặc dù tốc độ tích lũy ở chỗ này so với bên ngoài nhanh hơn vô số lần.
Tu luyện ở chỗ này cũng tương đương với việc luôn luôn vận hành công pháp. Tại thời điểm vận chuyển công pháp tu luyện, cương khí trong cơ thể vận hành một lần chính là một vòng chu thiên. Mà ở chỗ này một vòng chu thiên có nghĩa là hai chủng linh khí tương hỗ thay nhau tuần hoàn một lần, quá trình này đại khái tiêu hao thời gian hai nén hướng, so với bản thân vận chuyển công pháp một chu thiên tiêu tốn thời gian hơn vài lần, thế nhưng linh khí tụ tập được so với trước kia nhiều hơn tới mười lần, vô luận là chất lượng hay chất lượng đều có thể chiếm ưu thế tuyệt đối từ nơi này.
Đói bụng thì tùy tiện lấy ra một chút thức ăn trong không gian mị ảnh ăn tạm, từ lúc tiến vào nơi này, Đường Phong chưa từng ngủ qua, bởi vì thời điểm đả tọa tu luyện, tâm thần luôn luôn chìm vào trong đan điền, tâm thần toàn thân đều hoàn toàn thả lỏng, tự nhiên căn bản không cần dùng giấc ngủ để bổ xung tiêu hao tinh thần.
-o0o-
Sau khi vượt qua trạng thái đau đớn khó nhịn mấy ngày trước, Đường Phong hiện tại dưới sự ăn mòn của băng hỏa lưỡng trọng kình hầu như đã không còn cảm giác thống khổ nữa rồi. Mặc kệ là hỏa kình bá đạo ra sao hay là băng kình băng hàn như thế nào, lúc tiến vào thân thể và kinh mạch cũng chỉ khó chịu một chút mà thôi, hoàn toàn không hề khổ sở nóng cháy và đóng băng như trước.
Đường Phong đắm chìm trong tu luyện vui vẻ, Linh Khiếp Nhan cũng thủy chung không hề quấy rầy hắn, luôn lặng yên chờ đợi tại chỗ cương tâm trong Bất Phôi Giáp, tuy rằng một người rất cô đơn buồn chán, nhưng loại sinh hoạt như thế này nàng đã sớm quen rồi.
Sau khi tu luyện tới ngày thứ mười trong băng hỏa phòng thứ sáu, Đường Phong bỗng nhiên cảm giác đan điền chính mình truyền tới từng đợt rung động có tiết tấu, tỉ mỉ kiểm tra một lượt, phát hiện ra bên trên bộ xương nhỏ màu đen nổi lên một tầng quang mang bảy màu, soi sáng toàn bộ đan điền, khiến toàn thân hắn chìm trong cảm giác ấm áp vui sướng.
Cương khí nơi đan điền cũng không tự chủ được nhảy lên cổ động không ngớt, mỗi một lần nhảy lên đều khiến thân thể và kinh mạch căng phồng.
Muốn đột phá sao? Đường Phong mơ hồ có chút phát hiện.
Chính mình hiện tại bất quá là Huyền giai trung phẩm mà thôi, lần trước vì có chút cảm ngộ trước biển rộng mà đột phá, tới lúc này đã trôi qua gần ba tháng rồi.
Trong vòng ba tháng vừa qua, Đường Phong không chỉ trải qua quá trình huấn luyện dằn vặt hai tháng, còn có hơn hai mươi ngày trên biển rộng, tao ngộ trong đoạn thời gian này khiến kinh mạch và đan điền của hắn vô cùng khát cầu có năng lượng bỏ thêm vào, khi tới băng hỏa ba mươi sáu phòng tu luyện mười này, tất tự nhiên có thể đột phá tấn cấp.
Đường Phong còn nhớ rõ, một thân cảnh giới hiện tại, ngoại trừ trước kia dùng thuốc độc giết chết hơn nghìn người Cự Kiếm Môn tại Thiên Tú, một lần từ Luyện Cương bát phẩm tăng lên tới Hoàng giai thượng phẩm, tất cả các giai đoạn còn lại đều thuận theo tự nhiên một bước lại một bước tăng lên.
Trong Khúc Đình Sơn bị Khiếu Thiên Lang đả thương, bị linh thú truy sát, trốn vào trong thú mộ chữa thương, từ Hoàng giai thượng phẩm tấn chức tới Huyền giai hạ phẩm, thời gian tiêu hao cả quá trình chừng hơn hai tháng.
Tại bên ngoài Cự Kiếm Môn đại náo một hồi, trốn vào trong Ô Long Bảo, cạnh biển trong lúc vô ý từ Huyền giai hạ phẩm tấn chức tới Huyền giai trungn phẩm, đồng thời cũng tiêu tốn thời gian hai ba tháng.
Mà tấn chức lúc này đây tiêu hao ba tháng.
Có thể nói, mỗi một lần tấn chức đều không phải Đường Phong có thể dự liệu, cũng không có bất luận cảm giác gì, vẫn luôn liều mạng nỗ lực, nỗ lực… Sau đó nước chảy thành sông, rất tự nhiên đột phá.
Bình quân hai ba tháng tấn chức một phẩm, tốc độ như thế này so với người bình thường nhanh hơn rất nhiều, thế nhưng so sánh với người khác, Đường Phong từ Luyện Cương nhất phẩm đã xuất hiện cương tâm, loại cư chất này căn bản không phải người thường có thể vượt qua được, cương tâm xuất hiện càng sớm càng đại biểu cho tư chất cao, tốc độ tu luyện càng nhanh, đây chính là định luật của người tu luyện, không thể thay đổi.
Vì vậy Đường Phong không hề lo lắng chính mình phát sinh các loại tình huống như căn cơ không ổn định, nếu như mỗi lần cách mười ngày có thể tấn chức một lần, đây mới là chuyện khiến hắn phải lo lắng.
Nhận thấy chính mình có dấu hiệu đột phá cảnh giới, Đường Phong cũng không hề có ba động tâm tình gì quá lớn, nói chính xác thì đột phá Huyền gai đối với hắn mà nói không có gì trợ giúp quá lớn, Đường Phong cần đột phá chính là đột phá tu luyện Vô Thường Quyết, mỗi một lần thu được năng lực khi đột phá Vô Thường Quyết mới chính là chuyện Đường Phong chờ mong nhất.
Thế nhưng muốn đột phá Vô Thường Quyết lại không phải là chuyện tình đơn giản, tầng thứ hai Vô Thường Quyết tại thời điểm Luyện Cương lục phẩm đột phá, tầng thứ ba Vô Thường Quyết tại thời điểm trên người Hoàng giai trung phẩm đột phá, cụ thể tại cấp bậc một đoạn như thế nào Đường Phong không chú ý lắm, dựa theo tỉ lệ và tiến cảnh như vậy, tầng thứ tư Vô Thường Quyết hẳn là cần phải có tu vi trên dưới Địa giai mới có thể được.
Tâm tình không chút dao động, biểu tình không bi không thương, Đường Phong vẫn như cũ vận chuyển công pháp, chống đối lại băng hỏa lưỡng trọng kình ăn mòn bản thân. Tiểu khô lâu nơi đan điền càng lúc càng nhảy lên mãnh liệt hơn, cương khí trong kinh mạch cổ động với tần suất nhanh hơn nhiều.
Trong lúc mơ hồ, phảng phất như có một vách ngăn vô hình che chắn kinh mạch bản thân, ngăn cản cương khí lưu thông, khiến chính mình cảm giác kinh mạch có chút căng phồng đau đớn.
Đường Phong mặt kệ không hỏi, chỉ tập trung vận chuyển Vô Thường Quyết, thôi động cương khí bản thân chống lại băng hỏa lưỡng trọng kình.
Khi tiểu khô lâu trong đan điền và cương khí trong kinh mạch nhảy lên tới tuần suất cực hạn nhất định, toàn thân đột nhiên thả lỏng, vách ngăn che chắn cương khí lưu thông trong kinh mạch cơ thể đột nhiên trở nên quán thông, cương khí trong kinh mạch hoàn toàn thông suốt không trở ngại, đan điền càng co rút mãnh liệt.
Đúng vào lúc này, băng hỏa lưỡng trọng kình đã ở thời khắc thay thế, băng kình rất nhanh thôn phệ trung hòa hỏa kình lan tràn khắp nơi, hóa thành hỗn độn linh khí khổng lồ mà tinh thuần không gì sánh được, lắng đọng khắp kinh mạch và thân thể của Đường Phong.
Sâu trong tâm linh truyền tới tiếng cổ động mãnh liệt, Đường Phong ngưng thần nhắm mắt nội thị, chỉ thấy màu sắc của tiểu khô lâu trong đan điền cư nhiên từ màu đen cấp tốc chuyển biến thành màu trắng, vô số âm hồn phát ra lục quang trên khung xương lúc này lại giống như huỳnh hỏa trùng hân hoan cổ vũ nhảy nhót, hội tụ thành một dòng nước lũ, quay xung quanh bộ xương nhỏ, nhẹ nhàng nhảy múa.
Cùng lúc đó, một đoàn tin tức cực kỳ khổng lồ truyền vào trong đầu Đường Phong.
Đường Phong nhịn không được ngẩn ngơ, dĩ nhiên quên mất tiếp tục vận công. May mắn chính là, Vô Thường Quyết tầng thứ ba đã không cần phải bản thân hắn tập trung thôi động nữa rồi, cho dù hắn không vận công, dưới loại trạng thái nhưu thế này, Vô Thường Quyết vẫn luôn vận hành cuộn cuộn không ngừng nghỉ, dẫn cương khí tinh thuần tới cực điểm vòng đi vòng lại qua các đường kinh mạch.
Dần dần, cương tâm và kinh mạch dừng không tiếp tục nhảy lên, vô số âm hồn xung quanh tiểu khô lâu cũng bình ổn lại, chậm rãi bao trùm trên xương cốt của tiểu khô lâu, lúc này tiểu khô lâu mới trở lại giống như trước kia, trắng noãn như ngọc, từng chiếc xương nhỏ nhất đều giống như trẻ con vừa mới sinh ra, tản mát một tầng quang mang non nớt sáng bóng.
Điều này hoàn toàn nằm ngoài phán đoán trước kia của Đường Phong. Đường Phong cho rằng muốn tấn cấp tới Vô Thường Quyết tầng thứ tư nhất định phải tiến vào cảnh giới Địa giai mới được. Thế nhưng hiện tại chính mình không chỉ tấn cấp tới Huyền giai thượng phẩm, đồng thời còn hoàn thành đột phá Vô Thường Quyết tầng thứ tư.
Trong đầu truyền tới một đoạn tin tức khổng lồ chính là lộ tuyến vận công tầng thứ tư và năng lượng mới xuất hiện, chỉ là hiện tại Đường Phong chưa có thời gian đi thăm dò.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]