Chương trước
Chương sau
Cương tâm là phòng thủ vô cùng kiên cố của Thiết Đồ. Một khi dùng trong chiến đấu, đoàn kim quang này tuyệt đối là tồn tại vô địch. Rất ít người có thể phá được kim quang phòng ngự này.

Lại quay đầu nhìn bên cạnh, bên trái mình chính là Hà Hương Ngưng, thanh kiếm kia chính là cương binh nhuyễn kiếm ban đầu mình đã đưa cho nàng. Mà người phía sau mình, không cần nghĩ cũng biết là Cừu Thiên Biến, chỉ có thân pháp như ảnh tương tùy của hắn mới có thể trong khoảng cách gần bộc phát ra tốc độ mau lẹ như vậy, nháy mắt đã tới sau lưng mình.

Từ phía sau thân thể khôi vĩ, cao lớn như núi của Thiết Đồ, một hắc bào nữ tử chậm rãi đi ra. Nàng cầm trên tay một ống sáo, nhìn thoáng qua Đường Phong, trên khuôn mặt nặng ưu tư lộ ra nụ cười mỉm, lạnh nhạt gật đầu với Đường Phong.

- Các người…

Đường Phong vội vàng thu kiếm lại. Hắn không ngờ mình lại gặp nhóm bốn người Thiết Đồ. Đã là người quen, cũng không cần phải chĩa kiếm vào nhau.

- Đường Phong?

Nghe được giọng nói, Cừu Thiên Biến nhanh chóng vọt tới trước mặt Đường Phong, chăm chú nhìn hắn một chút, đột nhiên cười lên ha hả:

- Ngươi quả nhiên không chết. Ta biết ngươi không chết dễ dàng như vậy.

Nói xong len lén liếc mắt về phía Hà Hương Ngưng.

Hai mắt Hà Hương Ngưng rưng rưng, khuôn mặt tràn đầy nét tươi cười nhìn Đường Phong.

- Ô Long Bảo xảy ra chuyện gì?

Thiết Đồ thu kim quang trên người, trầm giọng hỏi.

- Các ngươi không biết sao?

Đường Phong nhíu mày, nhìn lại ngực ba người. Khi bốn người này từ Băng Hỏa Đảo trở về, thực lực cũng tấn chức tới Địa Giai rồi, đã có tư cách tiến vào đại quân hắc y nhân của Ô Long Bảo. Cho nên, y phục của bọn họ cũng không khác những hắc y nhân kia.

Tuy nhiên, khiến Đường Phong nghi hoặc chính là, ngoại trừ Thiết Đồ, y phục của ba người còn lại đều hoàn toàn không tổn hao gì. Điều này không khỏi làm hắn có chút mờ mịt không hiểu.

- Không biết!

Thiết Đồ lắc đầu:

- Đột nhiên có rất nhiều hắc y nhân tàn sát lẫn nhau. Chúng ta cũng bị một vài người chặn lại, thật vất vả mới giết chết đối phương.

- Vì sao y phục của ngươi rách vậy?

Mặc dù Đường Phong biết loại người tính cách ngay thẳng, hào sảng như Thiết Đồ sẽ không làm chuyện gì xấu, nhưng “cẩn tắc vô ưu”, hắn phải hỏi cho rõ ràng. Vạn nhất Thiết Đồ cũng là địch nhân do Đại Tuyết cung phái tới, đám người này sẽ lâm vào tình cảnh nguy hiểm.

- Vừa rồi nếu ngươi thu kiếm chậm một chút, y phục của ta còn có thể rách thêm chút nữa.

Thiết Đồ đưa tay chỉ lên ngực mình:

- Cái này là vừa rồi trong chiến đấu bị kẻ đánh lén đâm trúng.

Đường Phong lúc này mới yên lòng. Trên người Thiết Đồ và Cừu Thiên Biến đều có không ít vết máu đỏ sẫm, không nghi ngờ gì hẳn là vừa trải qua một hồi ác chiến.

Tuy nhiên, hiện tại lại phiền phức. Đường Phong vốn là chuẩn bị biến thành người khác để tránh né truy sát của tên cao thủ Thiên Giai, bây giờ lại đụng phải bốn người, hắn cũng không thể mặc kệ. Nếu bọn họ gặp phải cao thủ Thiên Giai kia, mặc dù thực lực đã cường đại hơn, kết quả cuối cùng chỉ sợ cũng là toàn quân bị diệt.

- Trước tiên theo ta, ở đây không phải chỗ nói chuyện.

Trong đầu Đường Phong cấp tốc suy nghĩ, muốn tìm biện pháp hóa giải nguy cơ này. Vốn hắn định chia tay mỗi người một ngả, dù sao mình đơn độc một người, bí mật thoát đi cũng rất dễ, cũng sẽ không liên lụy đến bọn họ.

Nhưng cách này trong nháy mắt liền bị phủ quyết. Tư vị bị kẻ khác truy sát luôn luôn không có gì hay ho. Đường Phong đang suy nghĩ, lấy sức một mình mình sợ rằng không đủ để giết chết một Thiên Giai Thượng Phẩm, nhưng nếu có bọn Thiết Đồ hỗ trợ, tìm một người nữa, kế hoạch rất có thể thành công. Huống chi, cho dù mình không liên lụy bọn họ, bọn họ cũng sẽ không ngừng bị đám hắc y nhân chặn đường vây giết, tình huống cũng không tốt. Cách tốt nhất là, tự mình tìm kiếm sinh cơ trong đống hỗn loạn.

Cho nên, hiện tại phải đi tìm một người hơi có thể cùng một cao thủ Thiên Giai thượng phẩm so chiêu. Mà người này, Đường Phong vừa vặn nghĩ tới một người…

Mọi người không chút do dự đi theo Đường Phong. Vừa phóng đi rất nhanh, Đường Phong vừa đơn giản kể sơ qua mọi chuyện.

- Tạ Tuyết Thần dẫn theo sát thủ Đại Tuyết cung tới đây. Bảo chủ và mấy người trợ giúp đang chiến đấu với bọn chúng ở bên kia. Mà nguyên nhân hắc y nhân ở Ô Long Bảo như vậy là bởi vì có không ít người trước đó đã bị Tạ Tuyết Thần mua chuộc. Sự tình lần này hẳn là quyết định tồn vong của Ô Long Bảo. Nếu bọn Bảo chủ thất bại, Ô Long Bảo sẽ hoàn toàn biến mất. Tuy nhiên, đẳng cấp chiến đấu này chúng ta cũng chưa thể can thiệp vào. Hiện tại, việc chúng ta cần làm là tiêu diệt đám hắc y nhân đã bị Tạ Tuyết Thần mua chuộc.

- Làm cách nào nhận ra bọn chúng là địch hay bạn?

- Xem trên ngực chúng. Nếu y phục trên ngực có vết rách, chắc chắn là địch nhân.

Đường Phong lên tiếng đáp.

Những lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Thiết Đồ. Thiết Đồ rất là bực bội nói:

- Các ngươi nhìn ta làm gì? Đây là bị địch nhân đâm trúng.

Cừu Thiên Biến cười hắc hắc:

- Ngươi đương nhiên sẽ không bị mua chuộc. Ta tin tưởng ngươi.

- Thực sự … Con mẹ nó bực mình.

Thiết Đồ cúi đầu nhìn vị trí trên ngực mình

- Nếu sớm biết bị đâm ở chỗ này…

Hắn ỷ mình có kim quang vô địch, mặc dù biết bị người khác đánh lén, cũng không có ý né tránh. Chỉ chờ trong tích tắc địch nhân kinh ngạc, sẽ đánh tới đầu đối phương.

- Sự tình đại khái đã nói qua với mọi người.

Đường Phong mở miệng nói. Hắn sở dĩ kéo một người đi một đoạn như vậy, chính là muốn nói cho bọn họ những tin tức này, chuyện khác đều là thứ yếu

- Hiện tại nói chính sự. Ta đang bị một cao thủ Thiên Giai thượng phẩm truy sát. Nếu các ngươi sợ không an toàn, mau chóng tránh xa khỏi ta, chạy càng xa càng tốt.

- Thiên Giai thượng phẩm?

Mọi người không ngoài ý muốn lấy làm kinh hãi

- Sao ngươi lại chọc tới hắn?

Đường Phong cười khổ liên tục:

- Tai bay vạ gió, không cần giải thích.

Hắn không thể nói cho bọn họ biết, mình bị Bảo chủ hung hăng hôn một phát khiến tiểu nhân đố kỵ.

- Không còn nhiều thời gian cho các ngươi suy nghĩ. Hiện tại các ngươi hoặc là rời xa Ô Long Bảo, thoát khỏi nơi phân tranh thị phi này, hoặc là giết sạch phản đồ. Tuy nhiên, ta kiến nghị các ngươi chọn điều đầu tiên…

Đường Phong bổ sung thêm một câu. Hắn không nói ra thế cục phân tranh giữa Thiên Giai cao thủ, cao thủ bên Ô Long Bảo đang lâm vào tình trạng nguy ngập. Cho dù bây giờ bọn họ rời xa Ô Long Bảo, tới một ngày khi Tạ Tuyết Thần thu được thắng lợi, cũng nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Sát thủ Đại Tuyết cung nhiều vô số, thủ đoạn sát nhân cũng khó lòng phòng bị.

- Ta ở lại với ngươi!

Hà Hương Ngưng đột nhiên nói. Lựa chọn này của nàng mọi người cũng đã dự liệu từ trước. Đường Phong nhìn nàng, cũng chỉ có thể thở dài.

- Trước giờ nhận của Đường huynh không ít ân tình, ta không thể để mặc huynh.

Cừu Thiên Biến khẽ cười một tiếng

- Như vậy chẳng phải là không có đạo nghĩa giang hồ sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.