Hai năm trước nàng tiến nhập vào cảnh giới Thiên Giai thượng phẩm lúc đó hai mươi mốt tuổi. Nàng chính là Thiên Chi kiêu tử, hào quang này đủ để cho bất luận kẻ nào cũng cảm thấy tự ti. Nàng chưa bao giờ nhìn thẳngvào bất kỳ kẻ nào, cho tới bây giờ chưa một tài tử nào lọt vào pháp nhãn nàng.
Thế nhưng hiện tại, nàng hoảng sợ phát hiện, vậy mà lại có một người còn xuất sắc hơn cả mình. Tuy rằng hắn ta chỉ là Thiên Giaihạ phẩm, nhưng dường như còn lợi hại hơn so với mình một chút. Hơn nữanhìn hắn ta có phần nhỏ tuổi hơn mình.
Trang Tú Tú chỉ cảm thấymình như đang trên mây quan sát chúng sinh trong nháy mắt rơi xuốngtrong bùn. Trong lòng chấn động và chua xót.
Trên đời có ngườinhư vậy sao? Mình đã là Thiên Chi kiêu tử, không ai có thể xuất sắc hơnmình, tên đệ tử Đường gia Thiên Giai hạ phẩm trước mắt này cũng khôngthể! Hai đệ tử Trang gia vừa chết kia không đáng để Trang Tú Tú để tâm,hiện giờ nàng chỉ để ý một điều, đó là muốn đánh một trận với đệ tửĐường gia kia. Lấy sự thật để chứng minh mình lợi hại hơn so với hắn ta! Vĩnh viễn là mình là người xuất sắc nhất! Những người khác, tất cả chỉlà rác rưởi mà thôi!
Nghĩ tới đây, thần sắc của Trang Tú Tú đangđau khổ mờ mịt trong nháy mắt trở nên kiên định. Đôi mắt nhìn không chớp vào Đường Phong đang khốn khổ chống đỡ, ánh mắt đó, giống như muốn ăntươi nuốt sống hắn.
Chiến đấu đến bây giờ chưa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong/3189981/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.