Chương trước
Chương sau
Vừa nói, vừa nói lại lén lút liếc mắt nhìn đám đệ tử Tiểu Trọng Môn, bọn chúng đang lẳng lặng hình thành xu thế vây quanh, bao vây bọn người Đường Phong vào trung ương.

Cơn giận trong lòng Sở Hoài Thiên dâng lên, thầm nghĩ thay hài nhi báo thù, còn cùng hắn lý luận sao? Hung hăng phun một miếng nước bọt rồi cùng Tô Túy Nguyệt xông lên.

Tuy hai người bọn họ không có tu luyện võ điển cao thâm, nhưng dù gì cũng có cảnh giới Thiên giai thượng phẩm, phục dụng linh nhũ nên tư chất không bình thường, một chọi một chỉ sợ không phải là đối thủ của lão già kia, cho nên hai phu thê bọn họ phải liên thủ áp chế.

Lão già kia giận tím mặt, hắn thân là môn chủ Tiểu Trọng Môn, trong phương viên vạn dặm ai cũng phải cho hắn chút mặt mũi, hiện tại không minh bạch đã bị người ta giết tới cửa, còn bị giết không ít đệ tử, làm sao không căm tức chứ? Thấy hai phu thê Sở Hoài Thiên không khách khí, thi triển ra sở học toàn thân, khí thế mười phần, muốn giết hai phu thê Sở Hoài Thiên tại chỗ.

Ba vị Thiên giai thượng phẩm động thủ, đám đệ tử Tiểu Trọng Môn cũng động.

Đệ tử Tiểu Trọng Môn tụ tập ở đây không ít, chừng mấy trăm người, còn chưa phải toàn bộ, hơn nữa còn không ngừng có người chạy tới. Thực lực bọn họ không đều, có Huyền giai có Địa giai, cũng có Thiên giai. Đây là biến cố tông môn giống như Thiên Tú tông khi trước.

Hai phu thê Sở Hoài Thiên bị lão già này kiềm chế, cho nên bọn họ quăng ánh mắt về phía bọn người Đường Phong.

Đường Phong cùng không cừu không oán với Tiểu Trọng môn, nhưng đã đáp ứng báo thù thay Sở Hoài Thiên, cho nên không hạ thủ lưu tình. Hiện tại chỉ có thể vận dụng lực lượng hồn phách, không cách nào so sánh với thời kỳ đỉnh phong, nhưng cũng không e sợ, cùng Trang Tú Tú, ngăn cản chính diện đám đệ tử Tiểu Trọng Môn lao tới.

Vô số đạo lưu quang hiện ra, Đường Phong vận dụng lực lượng hồn phách tạo ra vô số ám khí, bắn vào trong đám người, đệ tử Tiểu Trọng Môn người ngã ngựa đổ, những người có thực lực thấp không cách nào nhìn rõ ám khí nên bị giết tại chỗ, chỉ một kích, làm chết và tổn thương hơn mười người.

Trang Tú Tú không cam lòng yếu thế, thừa dịp những tên đệ tử Tiểu Trọng Môn đang trốn tránh ám khí, trên tay xuất hiện một thanh trường kiếm, kiếm chiêu chớp động liên tục, trong nháy mắt liền giết mấy người.

Tuy Đường Phong cùng Trang Tú Tú biểu hiện không tầm thường, nhưng không cách nào ngăn cản được bộ pháp của đám đệ tử, nhân số bọn chúng quá nhiều tử, tầng tầng lớp lớp, hai người chỉ hợp lực ngăn cản phía trước mà thôi, đem toàn bộ địch nhân phía sau giao cho Linh Khiếp Nhan.

Không ai thấy nàng ra tay thế nào, chỉ thấy một đạo thất thải lưu quang thoáng hiện, không ai mở mắt ra được, đợi sau khi hồi phục thị lực, môn nhân Tiểu Trọng Môn hoảng sợ vì không biết tại sao mình lại lui về phía sau hơn vài chục trượng, trong lòng sợ hãi nhưng họ không bị tổn thương chút nào, lúc này mới buông lỏng một hơi.

Linh Khiếp Nhan không giết người, cũng không đả thương người, nàng chỉ thay Đường Phong xử lý một chút uy hiếp mà thôi.

- Giết nàng kia!

Tuy lão già đang giao thủ với hai phu thê Sở Hoài Thiên, nhưng vẫn chú ý chiến trường bên kia, vừa thấy Linh Khiếp Nhan ra tay, lão già liền cảm thấy áp lực, điều này làm hắn minh bạch Linh Khiếp Nhan chính là cao thủ, lập tức quát một tiếng, ra lệnh cho môn nhân đệ tử giết chết Linh Khiếp Nhan rồi tính sau.

Đệ tử Tiểu Trọng Môn nghe môn chủ la lên, còn do dự sao? Hùng hổ lao về phía Linh Khiếp Nhan. Linh Khiếp Nhan cười lạnh một tiếng, không chờ địch nhân đến gần, bàn tay trắng nõn vung lên, một dây lụa thất thải bay ra, phiêu phù trong không trung.

Bộ pháp đám đệ tử Tiểu Trọng Môn lao tới đột nhiên cứng đờ, đứng nguyên không nhúc nhích, sau khi dây lụa trở về tay Linh Khiếp Nhan, đám đệ tử Tiểu Trọng Môn đứng nguyên tại chỗ khoảng chừng bảy tám chục người.

Những người này, chỉ bị dây lụa quét ra, nhưng căn bản chưa bị dây lụa đụng vào một cái, nhưng không ngoại lệ,chẳng những thân thể cứng đờ, ngay cả sắc mặt như bị hóa đá.

PHỐC một tiếng, một âm thanh trấn nhiếp tâm thần vang lên, những tên đệ tử Tiểu Trọng Môn đứng nguyên tại chỗ đột nhiên nổ thành từng đoàn huyết vụ, ngay cả thiên địa, giống như biến thành một vườn hoa, trong vườn hoa nở rộ vô số huyết mân côi (hoa hồng máu).

Đồng tử tất cả mọi người phóng đại, lão già kia thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình, hai phu thê Sở Hoài Thiên thừa dịp hắn phân tâm, động tác trên tay càng hung mãnh, đánh cho lão già kia khổ không thể tả.

Chiêu thức ấy của Linh Khiếp Nhan quá bá đạo. Đem đám người biến thành bảy tám chục đoàn huyết vụ, mỗi tên đệ tử Tiểu Trọng Môn đều có cảm giác như đang ở trong tu la địa ngục. Nữ tử này lãnh diễm vô cùng, toàn thân không có chút cương khí ba động nào, lại là một siêu cấp đại cao thủ, hơn nữa là kẻ giết người không chớp mắt.

Không ai còn dám đến gần Linh Khiếp Nhan nữa, một kích đánh chết bảy tám chục người, trong đó còn có không ít tinh anh, đều là cao thủ ngoài Thiên giai trung phẩm, cũng có cả Thiên giai thượng phẩm, nhưng lại bị đánh chết trong nháy mắt. Hiện tại đi lên tìm Linh Khiếp Nhan phiền toái, không phải tự tìm đường chết sao?

Nhưng đang ở trong tông môn, dù trong lòng khủng hoảng, những đệ tử Tiểu Trọng Môn này lại bộc phát ra một cổ dũng khí và quyết tâm bảo vệ môn phái, bọn họ liền lao về phía Đường Phong, Trang Tú Tú cùng hai phu thê Sở Hoài Thiên.

Chuyện quỷ dị xuất hiện, toàn bộ địch nhân đánh về phía phu thê Sở Hoài Thiên, toàn bộ bị Linh Khiếp Nhan quét ra, lúc này Linh Khiếp Nhan cũng không có hạ sát thủ, chỉ dùng lực đạo nhu hòa đẩy ra.

Mà địch nhân đánh về phía Đường Phong và Trang Tú Tú , Linh Khiếp Nhan không quản, trừ phi số lượng địch nhân quá nhiều, nàng mới ra tay lần nữa, giảm bớt áp lực cho Đường Phong cùng Trang Tú Tú.

PHỐC PHỐC PHỐC lại một chuỗi ám khí bắn ra, tiêu diệt vài tên đệ tử Tiểu Trọng Môn, Đường Phong quăng ánh mắt về phía tên Thiên giai thượng phẩm. Tên này mới gia nhập, liền tạo ra áp lực rất lớn cho mình và Trang Tú Tú.

Tay run lên, một thanh trường kiếm xuất hiện, tay phải Đường Phong chậm rãi rút chuôi kiếm, kiếm ý kinh thiên như hồng thủy tràn ra toàn trường, mỗi người đều cảm giác được da thịt toàn thân đau đớn, giống như bị vô số đao kiếm cắt qua người.

Tên cao thủ Thiên giai thượng phẩm ánh mắt co rụt lại, bản năng không phát giác Đường Phong sử dụng chiêu thức gì, nhưng lại không sợ hãi chút nào, vội vàng vận dụng cương khí toàn thân, tại chỗ nhảy lên, lướt qua đám người, thanh quỷ đầu đao trong tay bổ tới Đường Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.