Chương trước
Chương sau
Đại hộ pháp nhìn qua Tô Luyến Thủy, cương tâm của nam nhân này chính là Băng, hoàn toàn khắc chế Thủy hệ cương tâm của Tô Luyến Thủy.

- Đông Lâu.

Đại hộ pháp quay đầu nhìn về phía Vệ Đông Lâu.

- Có thuộc hạ.

- Đi trợ giúp Tiêu hộ pháp một tay.

- Vâng!

Bả vai Vệ Đông Lâu run lẩy bẩy, hai chân đạp lên mặt đất một cái, đại địa run lên bần bật, trên mặt đất vỡ ra thành vết rạn hình mạng nhện.

Bây giờ không phải thời điểm nói đạo nghĩa với Thiên Tú Đường Phong, hắn dám một mình đến Thánh cung khiêu khích, phải biết trước cục diện sẽ bị vây công.

Đường Phong đang cùng Tiêu Tham Trữ dây dưa không dứt, đánh không phân trên dưới, dù gì Tiêu Tham Trữ cũng là Linh giai trung phẩm, tuy Đường Phong không sợ hắn, nhưng thực lực hiện tại của mình, muốn nhanh chóng đánh chết hắn, phải sử dụng đến Vô Cấp Kinh Mang Kiếm mới được, đối phương sẽ không cho mình cơ hội này, Đường Phong cũng không muốn lãng phí khí lực vô ích.

Thời điểm đang chiến đấu, một tiếng gầm lên lan đến, ngay sau đó, một cổ khí thế kinh hồn táng đảm xé gió đánh tới.

Lông mày Đường Phong dựng đứng, một kiếm bức lui Tiêu Tham Trữ, không hề nghĩ ngợi, quay đầu đấm ra một quyền mạnh mẽ.

Một quyền này Đường Phong đã dùng toàn bộ lực đạo, nắm đấm vừa vặn va chạm với thiết quyền của Vệ Đông Lâu, hai nắm đấm đụng nhau, phát ra tiếng nổ mạnh rung trời.

Ở trước mắt bao người, Đường Phong và Vệ Đông Lâu hai người đều đồng thời thối lui về phía sau vài chục trượng, thân thể ở giữa không trung lóe lên một đạo hư ảnh nhàn nhạt.

Sau khi hai người đứng vững, hai người đều lùi về phía sau thêm mười trượng, lúc này mới truyền ra hai tiếng nổ vang. Đó là quyền kình vẫn chưa được triệt tiêu hoàn toàn, cho nên hai người mới lùi về phía sau mười trượng.

Ầm ầm, quyền kình lan đến hai tòa nhà gần đó, lập tức hóa thành bột mịn.

- Khí lực thật lớn!

Vệ Đông Lâu cúi đầu nhìn thiết quyền của mình, lại nhìn qua Đường Phong, trong miệng không keo kiệt ca ngợi đối thủ một tiếng.

- Ngươi cũng vậy!

Đường Phong cũng đáp một câu, thân thể tráng hán này rất cao lớn, mình lấy được tin tức từ trong trí nhớ âm hồn biết được Vệ Đông Lâu có khí lực rất lớn, nhưng không nghĩ rằng khí lực của hắn lại tương đương với mình.

Đường Phong giật mình, Vệ Đông Lâu và bọn người Đại hộ pháp cũng giật mình. Vệ Đông Lâu có khí lực lớn như vậy cũng không có gì lạ, dù sao thân thể người ta cũng to lớn, nhưng Đường Phong thân thể đơn bạc, nhìn thế nào cũng không giống như người có khí lực cực lớn.

- Chết!

Tiêu Tham Trữ quay trở lại, thừa dịp Đường Phong và Vệ Đông Lâu nói chuyện lộ ra sơ hở, cho nên muốn đánh lén.

- Thiên Hàn, Thiên Tương Sương Hàn Điểu Phi Tuyệt!

Mắt trái của Đường Phong biến thành màu trắng, trên Độc Ảnh kiếm cũng truyền ra hàn khí, nhiệt độ trong phương viên trăm dặm nhah chóng giảm xuống.

Thế công của Tiêu Tham Trữ cũng chịu ảnh hưởng nên chậm lại một chút, ngay cả cương khí cũng có dấu hiệu bị cổ hàn khí kia đông cứng, bất đắc dĩ phải vận chuyển cương khí điên cuồng, lúc này mới triệt tiêu hết hàn ý, nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn này, một đạo kiếm quang phô thiên cái địa chém tới.

Mỗi một kiếm đều ẩn chứa hương vị lạnh như băng, làm cho người ta phải toàn lực vận công mới hóa giải được hàn ý. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi này nhuyễn kiếm trong tay Tiêu Tham Trữ đã va chạm với Đường Phong mười mấy lần, tốc độ giảm xuống, mắt thấy sắp không theo kịp kiếm chiêu biến hóa của đối phương, Tiêu Tham Trữ gầm lên một tiếng.

Một tiếng Ưng gáy vang lên, Đường Phong nhìn thấy sau lưng Tiêu Tham Trữ hiện ra một thân ảnh Hùng Ưng, một cổ cương khí hùng hồn từ trên người hắn truyền ra, hóa thành hai cánh Hùng Ưng, triệt để bao phủ thân thể của hắn vào bên trong.

- Đinh đinh đang đang...

Độc Ảnh kiếm chém lên người Tiêu Tham Trữ, nhưng không thể làm hắn tổn thương mảy may, tất cả đều bị cương khí hình cánh Ưng kia ngăn lại, hơn nữa tốc độ của Tiêu Tham Trữ cũng tăng lên nhiều, kiếm chiêu Đường Phong biến hóa, thân thể hắn lóe lên, Đường Phong chém ra một đạo kiếm quang.

Chẳng lẽ phải vận dụng lực lượng cương tâm? Đường Phong nhướng mày, hắn biết rõ lực lượng cương tâm của Tiêu Tham Trữ là Diều Hâu, nhưng không nghĩ tới lại có thể vận dụng đến trình độ này.

Không để ý tới Tiêu Tham Trữ, Đường Phong lại múa kiếm chiêu.

- Ngạo Tuyết, Mai Ngạo Vu Tuyết Khu Ma Tà!

Một chiêu cường đại nhất của Đông Kiếm trong Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm, khi múa kiếm chiêu, Đường Phong giống như hóa thân thành một tòa tuyết sơn nguy nga hùng vĩ, thương hải tang điền, lù lù bất động!

Vừa dùng đến chiêu kiếm thế này, Vệ Đông Lâu đã đánh một thiết quyền hủy thiên diệt địa tới.

Quyền ảnh trùng trùng điệp điệp, quyền phong khủng bố, đánh về phía trước mặt Đường Phong, nhưng dưới kiếm thế Ngạo Tuyết, thiết quyền mà bất cứ Linh giai trung phẩm nào cũng không thể thừa nhận, lại bị kiếm chiêu ngăn cản ở bên ngoài.

Đại hộ pháp và Lê Kiếm Sinh nhìn thấy liền vui vẻ thoải mái nhưng trong lòng lại run sợ! Dù là bọn họ, cũng không dám đón đở thiết quyền của Vệ Đông Lâu, nhưng người trẻ tuổi này lại làm được, chỉ dựa vào một chiêu kiếm pháp liền làm được.

- Hảo kiếm pháp!

Đại hộ pháp cũng phải tán thưởng một câu.

- Bộ kiếm pháp này phối hợp với lực lượng cương tâm của hắn, Linh giai trung phẩm bình thường cũng không thể là đối thủ của hắn.

Muốn phá phòng ngự của hắn quá khó khăn, làm sao có thể thủ thắng đây? May mắn lúc trước không tự cao tự đại, lại có Vệ Đông Lâu trợ trận, nếu không Tiêu Tham Trữ đã bại trận rồi từ lâu rồi.

Người Thiên Thánh Cung bị người khác đánh bại trên địa bàn của mình, chuyện này chẳng khác gì Thánh cung bị người ta tát vào mặt.

- Kiếm pháp dù tốt, nhưng khả năng lấy mạng của hắn lại không lớn!

Lê Kiếm Sinh cười lạnh nói, đánh đến bây giờ, chi tiết của người trẻ tuổi gọi là Đường Phong này bọn họ đã thăm dò không khác biệt lắm, tuy thực lực của hắn làm cho người ta khiếp sợ, nhưng đã bạo lộ toàn bộ át chủ bài, hắn có biện pháp để giành thắng lợi sao? Mà ở đây cũng không chỉ có hai Linh giai trung phẩm.

- Không có gì bất ngờ xảy ra, Vệ hộ pháp và Tiêu hộ pháp đã đủ để bắt người này rồi...

- Cái gì?

Gương mặt vốn lạnh nhạt của Đại hộ pháp lúc này biến thành kinh ngạc, khiếp sợ nhìn biến hóa đột ngột trên chiến trường.

Bên trong cương khí cực hàn ở đằng kia, tuôn ra một cổ kình khí cực kỳ nóng bức, đây là chuyện không hợp tình hợp lý, xung khắc như nước với lửa, cực hàn và cực nhiệt không thể cùng tồn tại.

Nhưng hiện tại, thường thức này lại bị đánh vỡ, trong thân thể Đường Phong, cực hàn và cực nhiệt đồng thời tuôn ra, làm cho tất cả mọi người đứng trong phạm vi hơn mười trượng, đều cảm giác như thân thể của mình đang ở trong cái gọi là Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên.

Mỗi người đều phải vận cương khí hộ thân để chống chọi, triệt tiêu sự ăn mòn của hai cổ khí kình này.

Đường Phong lẳng lặng nhìn Vệ Đông Lâu, mắt phải bỗng nhiên biến thành đỏ tươi, vốn là đồng tử màu đen, bây giờ được thay thế bằng một chùm hỏa diễm.

- Hạ Viêm, Liệt Nhật Viêm Viêm Phần Thiên Kiếm!

Từ trên Độc Ảnh kiếm bắn ra một đạo liệt diễm, mạnh mẽ đánh vào thiết quyền của Vệ Đông Lâu.

Trong mắt Vệ Đông Lâu run rẩy kịch liệt, vội vàng thu chiêu, cấp tốc lui về phía sau, sở trường của hắn là lực đạo, nhưng tốc độ lại là sở đoản của hắn, còn chưa lùi được một bước, liệt diễm đã bao trùm lấy hắn.

Bùm! Liệt diễm bạo liệt trên người Vệ Đông Lâu, hỏa diễm bốc cháy cao hơn mười trượng, làm cho bầu trời cũng biến thành màu đỏ, Vệ Đông Lâu lúc này biến thành một hỏa cầu, mượn lực đạo của Đường Phong, bay ra ngoài hơn mười trượng, vận dụng cương khí toàn thân, lúc này mới có thể dập tắt hỏa diễm trên người.

Phóng nhãn nhìn lại, toàn thân Vệ Đông Lâu đầy bụi, quần áo bị đốt cháy, tóc cũng rối bời, da thịt bị tổn hại lỏa lồ lộ ra bên ngoài, chảy huyết dịch màu vàng nhạt.

Một kiếm này vẫn chưa lấy mạng của hắn, nhưng lại dọa hắn vỡ mật. Cực hàn biến thành cực nhiệt chỉ trong nháy mắt, nếu phản ứng chậm một chút, một kiếm vừa rồi đủ để đánh hắn thành trọng thương.

- Làm sao có thể...

Tiêu Tham Trữ vốn định phát động lực lượng cương tâm phát động tấn công, nhưng thấy biến cố như vậy liền đứng yên tại chỗ, đôi cánh Ưng sau lưng vũ động, sắc mặt biến thành trắng bệch.

Đường Phong phất tay thu Độc Ảnh kiếm lại, quay đầu nhìn qua mọi người một vòng, ánh mắt nhìn lên người Đại hộ pháp.

Nhìn thấy đôi mắt quỷ dị của Đường Phong nhìn mình, dù là ai trong lòng cũng nổi lên một cổ hàn ý. Đây là đôi mắt gì thế này, một con màu trắng, không hề có đồng tử màu đen, một con hỏa hồng, giống như khói lửa. Hai con mắt tản ra sắc thái hoàn toàn bất đồng, nhìn một cái cũng phải có dũng khí lớn lao, chớ đừng nói là đối mặt với hắn.

Cương khí toàn thân Đại hộ pháp không tự chủ mà vận chuyển, cường đại như hắn, nhưng khi đối mặt vời người trẻ tuổi gọi là Đường Phong này, cũng không thể nào áp chế cương khí chuyển động, thân thể lúc nóng lúc lạnh, chỉ có thể vận chuyển cương khí, mới có thể cảm thấy dễ chịu một chút.

- Hai chủng lực lượng cương tâm?

Đại hộ pháp trầm giọng nói từng chữ. Cả đời Đại hộ pháp vào nam ra bắc, kiến thức rộng rãi, dù đã mắt thấy tai nghe không ít người gặp kỳ ngộ, nhưng đồng thời có được hai chủng lực lượng cương tâm, trong tiềm thức cảm thấy đây chỉ là câu chuyện nhảm nhí truyền lưu trong thế tục, do người phàm tục tưởng tượng ra.

Dù sao một người cả đời chỉ có được một loại lực lượng cương tâm là thường thức, muốn đạt được loại lực lượng cương tâm thứ hai gian nan cỡ nào? Hơn nữa dù có khả năng đạt được, có được hai loại lực lượng cương tâm, nhưng cũng phải không xung khắc với cương tâm thứ nhất và công pháp đang tu luyện mới được. Làm không tốt, loại lực lượng cương tâm thứ hai không có được, mà bản thân bởi vì lực lượng xung đột mà chết bất đắc kỳ tử.

Đủ loại nguyên nhân, làm cho Đại hộ pháp cho rằng trên đời này không có ai có được hai loại lực lượng cương tâm.

Nhưng bây giờ, tên gọi là Đường Phong này đã đánh vỡ thường thức đó. Sau khi dùng kiếm chiêu cực hàn, lại vận dụng kiếm chiêu cực nhiệt, đôi mắt cũng tản ra cương khí chấn động khác nhau, chỉ có hai loại lực lượng cương tâm mới có thể giải thích được tình huống trước mắt.

- Đây là chuyện gì?

Đại hộ pháp khiếp sợ, nếu như mình đoán đúng, chẳng lẽ Đường Phong này có được lực lượng cương tâm Băng và Hỏa? Loại chuyện này quá vô căn cứ.

- Đại hộ pháp hảo nhãn lực.

Đường Phong cười khẽ một tiếng, nụ cười này phối hợp với hai mắt của hắn, làm cho người ta nhìn thấy liền nổi da gà.

Sắc mặt Đại hộ pháp lập tức âm trầm xuống, nếu dựa vào thực lực Đường Phong biểu hiện ra vừa rồi, vậy thì Vệ Đông Lâu và Tiêu Tham Trữ liên thủ còn có thể bắt lấy hắn. Nhưng hiện tại người này lại có nhiều loại lực lượng cương tâm như vậy, hơn nữa Vệ Đông Lâu lại bị thương không nhẹ, muốn bắt hắn là chuyện không có khả năng.

- Lê hộ pháp, Tô hộ pháp, lên một lượt.

Thần sắc Đại hộ Pháp đại biến, đưa ra một mệnh lệnh này cũng làm hắn cảm thấy xấu hổ.

Hai hộ pháp Thánh cung liên thủ, chẳng những không bắt được người trẻ tuổi này, còn bị thương một người, hiện tại lại ra lệnh cho hai người khác tiến lên, nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, chỉ sợ thể diện của Thánh cung sẽ mất hết.

Bốn hộ pháp liên thủ, nếu vẫn không bắt được hắn, cho dù tự sát tập thể, cũng không còn mặt mũi đi gặp cung chủ.

Nghe được mệnh lệnh, Lê Kiếm Sinh không nói lời nào rút bội kiếm bên hông ra, nhảy vào chiến trường, mà Tô Luyến Thủy lại chần chờ một lát.

- Tô hộ pháp, người này là địch nhân.

Đại hộ pháp nhìn Tô Luyến Thủy trầm giọng nói.

- Vâng!

Tô Luyến Thủy thở dài một tiếng, song chưởng giơ lên, tiến lên công kích Đường Phong.

Thêm hai hộ pháp gia nhập chiến trường, sắc mặt Vệ Đông Lâu cũng rất khó coi, đồng thời phát động công kích, tốc độ của Đường Phong phát huy đến cực hạn, bốn người liên thủ với nhau, Đông Kiếm và Hạ Kiếm trong Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm liên tiếp thi triển, kiếm chiêu cực hàn và cực nhiệt quấy đến mức trong phạm vi giao chiến gió nổi mây phun, cương khí vô cùng hỗn loạn.

Bốn người này đồng thời tiến công, lấy thực lực Đường Phong bây giờ, chỉ sợ cũng chống cự không bao lâu sẽ thua, đến lúc đó phải thi triển ra đòn sát thủ.

Linh giai thượng phẩm, Đường Phong không dám tùy ý vận dụng, số cương khí dự trữ của mình bây giờ, Linh giai thượng phẩm chỉ có thể duy trì trong một nén hương! Vạn nhất dẫn cung chủ Thiên Thánh Cung đi ra, trong thời gian một nén hương không giải quyết được trận đấu, khi đó phiền toái của mình sẽ lớn hơn. Cho nên không phải thời điểm bất đắc dĩ, Đường Phong sẽ không có ý định vận dụng thực lực Linh giai thượng phẩm. Một khi vận dụng, ý nghĩa là mình sắp chạy trốn.

Thiên Thánh Cung có bốn Linh giai trung phẩm, nhìn đội hình cường đại này, không gì phá nổi, nhưng thực tế cũng có nhiều nhược điểm.

Vệ Đông Lâu vừa mới bị kiếm chiêu gây thương tích, cho nên không thể xuất ra toàn bộ thực lực, đây là nhược điểm đầu tiên, Tô Luyến Thủy niệm ân cứu mạng của Đường Phong, sẽ không xuất toàn lực, chiêu thức tuy tàn nhẫn, nhưng lại không có sát cơ, đây là nhược điểm thứ hai, còn Lê Kiếm Sinh và Tiêu Tham Trữ tuy vẫn đang ở trạng thái đỉnh phong, cũng muốn lấy tính mạng Đường Phong, nhưng hai người lại không vừa mắt với nhau, cho nên không kết hợp, trong hai người, đơn đả độc đấu đều có thể phát huy ra toàn bộ thực lực, nhưng khi liên thủ lại quấy nhiễu nhau, kình khí xông tới, đã bị tan rã hơn phân nửa, đây là nhược điểm thứ ba, đây cũng là nguyên nhân mà Đại hộ pháp cho Vệ Đông Lâu trợ trận, mà không lựa chọn Lê Kiếm Sinh và Tô Luyến Thủy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.