Người duy nhất còn đang tiếp tục kiên trì chỉ có Đường Phong, khí huyếncuồn cuộn càng lúc càng kịch liệt, coi như là Đường Phong cũng cảm thấymình sắp không thể kiên trì được nữa, bên tai lại tiếp tục vang lêntiếng nỉ non, trong nháy mắt, khí huyết cuồn cuộn liền bị áp chế.
Thần thức bỗng nhiên khôi phục thanh thản, Đường Phong sợ đến toàn thân mồhôi lạnh chảy đầm đìa! Vội vàng di chuyển ánh mắt rời khỏi chiến trường, không dám tiếp tục nhìn theo. Thời gian ngắn ngủi vừa rồi, hắn phảngphất như thấy được thời gian trôi qua, thì giờ mất đi, phảng phất thấyđược thế sự xoay vần, nhân sinh tuần hoàn, suýt nữa liền lạc đường trong đó.
- Các ngươi... Làm sao vậy?
Một tiếng nói đột ngột truyềnđến, mọi người nhìn lại theo hướng âm thanh phát ra, đã thấy Chu TiểuĐiệp thực lực thấp nhất đứng giữa sân, vẻ mặt mờ mịt hỏi thăm.
Thì ra, không có tri thức cũng là một loại phúc phận! Mọi người khóc không ra nước mắt!
Mọi người ở đây ngoài trừ Chu Tiểu Điệp, những người khác đều là cao thủLinh Giai trung phẩm trở lên, chiến đấu của hai lão quái trăm năm, trong đó ẩn chứa ý nghĩa sâu xa chỉ có Linh Giai trở lên mới có khả năng hơihiểu thấu đáo, mà Chu Tiểu Điệp hiển nhiên không đạt được tư cách này.Nguyên nhân chính vì không đạt tư cách này, cho nên nàng mới có thể maymắn tránh khỏi tình huống vừa rồi.
Nhìn đã không hiểu, làm sao hy vọng nàng tìm hiểu?
- Hai người này giống như đang đóng kịch!
Chu Tiểu Điệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong/3188843/chuong-1186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.