Chỉ sợ vui mừng quá sớm, đợi sau khi Trịnh Sở xử lý Lại Hoài An, kết cục của họ cũng thảm hại không khác gì.
Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Minh Lượng và Trịnh Vĩ Cường không ngại mất mặt, trực tiếp hét lên.
“Gia chủ không hổ là gia chủ, thực lực bất phàm”.
“Lại Hoài An từng ấy tuổi, không đỡ nổi một đòn của gia chủ, đúng là thất bại”.
“Nhà họ Lại mau quỳ xuống nhận thua”.
Tông sư nhà họ Lại nghe vậy, tức giận vô cùng, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt.
Lại Hoài An vẫn chưa thua, mới chỉ kêu đau vài tiếng, đã đắc ý như vậy?
Trong lòng dù nghĩ thế, nhưng chúng cũng đang lo lắng chuẩn bị bỏ chạy, một khi Lại Hoài An bị giết, chúng sẽ lên trực thăng rút lui.
Lại Hoài An nhìn Trịnh Sở, kiềm nén cơn đau từ tay trái, chật vật gượng cười: “Trịnh Sở, không ngờ tuổi nhỏ đã lợi hại đến thế, có muốn gia nhập Bách Quỷ Giáo không, như vậy sẽ được miễn tội giết Quỷ Hoa trưởng lão”.
Ông ta muốn lôi kéo anh vào Bách Quỷ Giáo, vừa không phải đối đầu với anh, vừa có thể ăn nói với Bách Quỷ Giáo.
Dù sao Bách Quỷ Giáo cũng rất trọng người tài, nếu cái chết của Quỷ Hoa trưởng lão có thể đổi lấy một nhân tài, chắc chắn sẽ vui mừng.
Trịnh Sở nghe Lại Hoài An nói, giống như nghe chuyện nực cười nhất trên đời.
Anh hoàn toàn không coi Bách Quỷ Giáo ra gì, thánh nữ Bách Quỷ Giáo, muốn giết liền giết, chẳng chút đắn đo.
“Bách Quỷ Giáo là cái thá gì, tư cách gì mời tôi gia nhập?”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-tien-de/908826/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.