Bọn họ là võ giả của cảnh giới minh kình, người thường không thể so bì với sức mạnh cơ thể của bọn họ.
Kết quả hôm nay lại bị một cô gái đánh trọng thương, nếu truyền ra ngoài sau này bọn họ lăn lộn ngoài xã hội kiểu gì.
“Các người là ai? Biết đây là nơi nào không?”, hai tên vệ sĩ đồng thanh hét lớn, muốn để Trịnh Sở và Trần Anh biết rằng đây không phải là nơi mà bọn họ có thể đến.
Nói xong câu này, thần sắc hai tên vệ sĩ nghiêm túc, nhìn chăm chú vào hai người Trịnh Sở và Trần Anh, muốn nhìn rõ mặt của hai người.
Bởi vì trời quá tối, khuôn mặt của hai người nhìn có chút không rõ.
Cạch cạch cạch.
Đôi giày cao gót mà Trần Anh đang mang phát ra tiếng bước chân lanh lảnh, cô ta đến trước mặt hai tên vệ sĩ.
Vẻ mặt của cô ta đờ đẫn, trên người tràn ngập khí tức hung hãn, từ trên cao nhìn xuống hai tên vệ sĩ.
Cho đến bây giờ hai tên vệ sĩ mới nhìn thấy rõ mặt Trần Anh.
Trong lòng bọn họ vô cùng hối hận, nếu như biết thân phận của đối phương sớm hơn, có đánh chết bọn họ cũng không dám ra tay ngăn cản.
Đây chính là cao thủ của nhà họ Trịnh, chọc vào cô ta chẳng khác nào tự tìm đường chết.
“Đại sư Trần, ban nãy chúng tôi có mắt như mù, cô đừng để bụng nhé”.
“Đại sư Trần, mong cô tha cho bọn tôi”.
Trần Anh không thèm để ý tới lời của hai người, cô ta vươn tay phải ra đánh về phía ngực hai người kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-tien-de/908805/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.