Anh mở cửa phòng, đi ra ngoài, liền nhìn thấy một chiếc Mercedes-Benz S-Class màu xanh lam đang đậu ở ngoài cửa.
Chu Trang Tiêu ngồi ở ghế lái, nhìn thấy Trịnh Sở đi ra, trên mặt mang theo nét tươi cười: “Cậu Trịnh, không quấy rầy giấc ngủ của cậu chứ?”
Vẻ mặt Trịnh Sở thờ ơ nói: “Không đâu”.
Khóe miệng Chu Trang Tiêu mang theo ý cười, cung kính nói: “Cậu Trịnh, đã tìm được tung tích của ngọc ba màu rồi, chúng ta đi ngay bây giờ chứ?”
Bây giờ ông ta chỉ muốn nhanh chóng đưa Trịnh Sở đến động Thiên Tử, để Cổ Thế Tuyệt giết Trịnh Sở càng sớm càng tốt, sau đó tranh thủ thời gian rời khỏi thành phố Giang Nam.
Bằng không tối nay nghe tiếng quan hệ của vợ mình và Cổ Thế Tuyệt, Chu Trang Tiêu sẽ không thể ngủ được, ông ta không thể nào chịu đựng được loại đau đớn tinh thần này.
Trịnh Sở đáp lại một tiếng, ngồi vào ghế lái phụ của chiếc Mercedes-Benz, để Chu Trang Tiêu đưa anh đến động Thiên Tử.
Chu Trang Tiêu vốn rất mạnh dạn, đã nghĩ sẵn sẽ đối đáp như thế nào với lý do thoái thác của Trịnh Sở.
Từ lúc thực hiện kế hoạch, thể xác và tinh thần của ông ta không hiểu sao lại sợ hãi, tay cầm vô lăng luôn run rẩy.
Trịnh Sở nhìn ra biểu hiện bất thường của Chu Trang Tiêu, liền hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Chu Trang Tiêu lắc đầu cười nói: “Không có chuyện gì, chỉ là tối qua ngủ không ngon”.
Trịnh Sở thấy Chu Trang Tiêu không nói, cũng không gặng hỏi.
Anh đã cho Chu Trang Tiêu cơ hội, bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-tien-de/908701/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.